Oct 13, 2011

12:32 AM - No comments

Linh tinh về phong thủy, tử vi...

1/ Dạo này đi đâu cũng nghe nhắc đến chuyện phong thủy. Đi nhậu với thằng bạn nổi tiếng học dốt mê gái (giống mình) nó cũng nhắc đến phong thủy. Đọc báo thấy chuyện xăm mình cũng liên quan đến phong thủy.

Vậy phong thủy là gì ? Trích từ điển wiki: "Phong thủy (chữ Hán:風水) là học thuyết chuyên nghiên cứu sự ảnh hưởng của hướng gió, hướng khí, mạch nước đến đời sống hoạ phúc của con người."

Thường thì người ta chia phong thủy thành 2 lĩnh vực: dương trạch và âm trạch.

Hiểu nôm na thì dương trạch liên quan đến người sống, cụ thể là việc bài trí nội thất, xây dựng nhà cửa, đình chùa, rộng hơn là lập xóm ấp hay rộng hơn nữa lập thành phố, thủ đô (Lý Thái Tổ nhân thấy Rồng bay lên ở đất Đại La mà dời đô về đó, đổi tên thành Thăng Long).

Âm trạch thì liên quan đến huyệt mộ cho người chết. Dĩ nhiên mục đích cuối cùng vẫn là để cho người sống (con cháu) được hưởng phúc đức.

Phần dương trạch, đặc biệt ở việc chọn hướng nhà cửa, cách thức bài trí, màu sắc nội thất, cách bố trí cây cối...cũng đã được áp dụng trong kiến trúc phương Tây từ khá lâu, và ít nhiều có cơ sở khoa học. Phần Âm trạch thì ngoài những câu chuyện dân gian lưu truyền lại có vẻ mơ hồ, hiện tại vẫn chưa có một nghiên cứu khoa học nào khẳng định có một mối tương liên thật sự giữa huyệt mộ của người chết và số phận của hậu duệ người đó.

Vậy thì chuyện tuổi tác vợ chồng, mạng số can chi, tứ xung tam hợp hay nhị hợp tam xung gì gì đó hoàn toàn không phải là chuyện phong thủy nhé ! Đừng có nhầm lẫn người ta cười cho.

2/ Thuật huyền bí phương Đông thì có rất nhiều (tôi không thích dùng từ "khoa học huyền bí", đã là khoa học thì chẳng có gì huyền bí cả): phong thuỷ, bói dịch, tử vi, nhân tưởng, chỉ tay ...Ngay cả tử vi cũng chia ra rất nhiều trường phái: tử vi đẩu số, tử vi thái ất...thậm chí bác Nguyễn Vũ Tuấn Anh còn phát minh ra cái gọi là Lạc Việt độn toán có thể dùng để dự đoán số mệnh...

Bạn có tin vào những thuật này không? Cá nhân tôi cho rằng nó là kết tinh của một nền văn hóa lâu đời, tuy không được nâng đỡ bởi bệ đỡ khoa khọc nhưng lại được sàn lọc qua thực tiễn lâu dài mấy ngàn năm. Muốn phủ định nó ngay lập tức và vô điều kiện là điều không thể. Các cụ có câu: "có thờ có thiêng, có kiêng có lành", nếu không thiệt hại gì cho bạn thì cứ việc tin. Cưới hỏi cũng nên coi giờ, khai trương công ty, cửa hàng... cũng nên chọn ngày lành, đỡ lo về sau. Nhưng nếu việc tin ấy gây ảnh hưởng tiêu cực/gây thiệt hại cho bạn, ví như ba mẹ hai bên không cho đôi bạn trẻ lấy nhau vì thầy bói nói rằng họ không hơp tuổi chẳng hạn ?

3/ Ngày tôi học cấp 2, buổi tối đi học Streamline về phải qua một con truông rất vắng. Con truông này nổi tiếng có nhiều ma, mấy vụ hành quyết tù nhân phạm tội tử hình ở đây càng làm cho nó trở nên đáng sợ. cả người lớn cũng sợ chứ đừng nói tới trẻ con. Vậy mà tuần ba bữa tôi vẫn đi về (sao hồi đó ham học thế không biết), 9h tối đường đã vắng tanh, tối như mực, tôi một mình lọc cọc đạp xe qua truông. Lần nào cũng sợ đến phát khóc lên được, vậy mà vẫn cứ đi. Bạn biết vì sao không ? hồi đó tôi đã nghĩ, nếu tin có ma sao lại không tin có phật ? Thế là một tay chạy xe, tay kia tôi bắt quyết, vẫn có ít nhiều sợ sệt, nhưng cũng đủ dũng cảm để về nhà.

4/ Tôi có thằng bạn là tín đồ của tử vi. Nguyên tắc đầu tiên khi chọn vợ của nó là phải hợp tuổi. Nó tính chi li đến cả ngày sinh tháng đẻ, nào là mạng số, can chi, nào là đại hải thủy, lộ bàn thổ...Chẳng thà ngồi quánh trù trì uống bia còn đỡ chán hơn là nghe nó nói chuyện tử vi số mạng. Tính riết đến hồi gặp em gái dễ thương thì không hợp tuổi, tiếc đứt ruột, gặp em hợp tuổi thì lại không hợp nhãn, điên cái đầu.

Tính mãi, tới giờ nó vẫn chưa có vợ.

Tôi nghĩ, đã tin vào tử vi thì cũng nên tin vào phong thủy. Vợ chồng có khắc tuổi thì nghiên cứu xây cái nhà, trổ cái cửa, kê cái giường thế nào để hạn chế bớt đi. Thậm chí cũng theo tử vi, có thể chọn sinh đứa con vào tháng nào, năm nào để nó khắc bớt cái hạn của cha mẹ. Tin hay không tin, kiểu gì thì cũng huề cả làng nếu biết cách.

5/ Thiên hạ nói nhiều về xung hợp. Có lẽ đó là một tâm lý "kính nhi viễn chi" đối với 1 loại sức mạnh siêu nhiên mà chúng ta vẫn không chắc có thực sự tồn tại. Nhưng có một thứ sức mạnh siêu nhiên mà chúng ta chắc chắn về sự tồn tại của nó nhưng trước giờ không ai nghĩ tới: đó là sức mạnh của tình yêu. Theo tôi thì nó mới là sức mạnh vô địch. Tôi mà yêu ai thì tôi lấy người đó, thầy bói nào mà cản thì cứ mua bông băng thuốc đỏ trước đi.

Oct 7, 2011

Những trò lố khi say

Dân nhậu khi say thường có những hành động khó ngờ. Phi thường có, ngớ ngẩn có thậm chí dốt nát cũng có. Những hành động đó đôi khi lại trở thành giai thoại. Sau này, trong những cuộc nhậu chúng được lôi ra để trêu nhau, để vui, để có cớ mà uống. Và để góp phần sáng tạo nên giai thoại mới.

*************************
1/ Đợt đó cả bọn cùng phòng KTX rủ nhau lén mua rượu về uống. Vui thế nào mà say hết cả đám. Ói mửa từa lưa. Thằng Trung người to như núi, khỏe như vâm hôm đó cũng say. Phòng KTX có 2 cửa, trước đây vốn là dãy phòng học. Cửa trước dẫn ra hành lang, toilet nằm ở phía đó. Cửa sau đi thằng ra ban công, nơi dành để phơi đồ. Tiệc tàng, thấy nó cứ ôm ban công mà trèo, trượt lên trượt xuống, mình hỏi: Trung, mầy đi đâu đấy ? Nó quay lại, hức 1 cái rồi lè nhè: móa ! tao đi toilet, mà cái cửa hôm nay tự nhiên kỳ cục thế, đứa nào chắn cái gì mà tao trèo mãi nãy giờ chưa qua...

Quên mất chưa nói, phòng tụi mình ở trên tầng 3.

*************************
2/ Năm đầu tiên đại học, ai hỏi thằng Đạo học trường nào, sẽ được nghe nó nói thế này: Đại học Quốc gia T.P HCM, Đại học KHTN. Khoa Công Nghệ Thông Tin. Tụi mình hay chọc, nó bảo gọi đầy đủ thế mới oách. Mà oách thật, hồi đó dân IT cứ như là dân VIP. Dĩ vãng đó, giờ đã xa :)

Trở lại chuyện thằng Đạo, đến năm thứ 3 thì nó đứng trong top những đứa thù trường Tự nhiên nhất. Trong nhóm đó có cả mình. Một lần 2 thằng nhậu ở quận 8 về, giữa đường nó bảo mình dừng xe cho nó đi toilet. Mình bảo: mầy ráng chờ xíu, đừng có phung phí nước tiểu như thế. Tao dẫn mầy tới chổ này mày tha hồ tiểu. Mấy lần nó đấm lưng bảo mình dừng lại nhưng mình kiên quyết không chịu. Chạy đến trước 227 Nguyễn Văn Cừ, mình thắng xe cái kít: đấy mầy tiểu đi ! Nó cười he he hiểu ý, chạy thẳng tới cái cổng sắt, quay mặt vô cổng trường đứng đái ngon lành. Xong đâu đấy nó vỗ vai mình: chuyện thế này mà mầy cũng nghĩ ra. Nhưng mà công nhận sướng thiệt ! Mẹ nó, hành tao suốt 3 năm nay, giờ trả thù được rồi !

Thực ra thì thằng Đạo nói sai. Trường Tự nhiên hành nó đến 6 năm lận. 4 năm theo đúng chuẩn và 2 năm "khuyến mãi". Nhưng đó là chuyện của những năm sau này.

*************************
3/ Có lần mình với thằng Khoa đi nhậu. Thằng này nổi tiếng mê gái, cứ tưởng tượng nó mê gái hơn mình là đủ biết rồi. Say đến ói mửa lên 2 thằng mới chịu về, mình chở nó ghé tiệm tạp hóa mua ít gói mỳ về ăn khuya.

Trên đường về nghe nó lè nhè suốt, tiếng được tiếng mất. Cố lắm mới hiểu được nội dung câu chuyện: thì ra trong lúc mình vào mua mỳ, nó ở ngoài gặp một em gái cao ráo dễ thương như hoa hậu, lại ăn mặc sành điệu. Nó bay lại bắt chuyện mà con nhỏ khinh thường nhất quyết không trả lời. Nó xin số điện thoại còn chảnh chó nghỉnh mặt lên trời làm bộ ta đây. Hồi giờ nó tán gái cũng có thành có bại, nhưng chưa lần nào thất bại nhục nhã như lần này.

Mình chửi nó bất tài. Nó chửi con nhỏ đẹp mà điếc lác. Hai thằng lè nhè như thế cho đến khi về tới nhà.

Sáng ra tỉnh táo nhớ lại chuyện tối qua : quái, cái quán đó có con nhỏ nào đâu ? Lúc đó tìm một sinh vật giống cái còn không có nữa chứ nói chi tới gái đẹp. Ngay cả người bán hàng cho mình cũng là đàn ông kia mà ?

Một ý nghĩ lóe trong đầu làm mình tỉnh ra. Hiểu rồi ! ngay bên cạnh tiệm tạp hóa tối qua là 1 cửa hàng thời trang. Trước cửa người ta trưng 1 em ma nơ canh cao chót vót, quả nhiên là người chuẩn không thua gì hoa hậu....