Nov 26, 2011

Sĩ khả sát...

Cứ y rằng mỗi lần đội tuyển bóng đá Việt Nam thua đau ở một giải nào đó thì ngay lập tức dấy lên nghi án bán độ. Dĩ nhiên đặt vấn đề trước tiên vẫn là báo chí, bạn có thể xem không ít những cái tiêu đề nửa khẳng định nửa nghi vấn như thế ở đây, đây, đây và nhiều nơi khác nữa.

Người xưa có câu: "sĩ khả sát, bất khả nhục", tức là có thể giết kẻ sĩ, nhưng không thể vũ nhục họ. Các cầu thủ, miễn bàn về trình độ, tôi coi họ là những con người, những thằng đàn ông, họ có lòng tự trọng. Có thể họ đá không hay, họ mắc sai lầm, có thể sai lầm đó đôi khi ngớ ngẩn (có sai lầm nào mà chả ngớ ngẩn ?) và, họ thất bại. Có thể chúng ta đặt quá nhiều kỳ vọng vào họ để rồi thất vọng, nhưng thất vọng để rồi dẫn đến một phản ứng rất "phát xít" là đi soi xét trở lại từng bước chạy, từng sai lầm của họ để đưa đến những dấu chấm hỏi lơ lững đầy tính khẳng định: "cầu thủ U23 bán độ ?" thì thật sự đã đi quá xa rồi.

Đưa ra nghi vấn bán độ, người hâm mộ, mà đầu têu là mấy tờ báo ở Việt Nam đã phạm ít nhất 3 sai lầm:

1/ - Vũ nhục người khác. Có thể chê trách cầu thủ U23 về chuyên môn, về tinh thân thi đấu nhưng đưa ra giả thiết U23 bán độ là vũ nhục các cầu thủ, rộng hơn nữa là tự vũ mình trước người ngoài.

2/ - Ảo tưởng về thực lực của đội tuyển. Cứ tưởng mình là nhà vô địch mọi lúc mọi nơi, và khi mình thua người khác thì là do mình ...bán độ chứ nếu đá bình thường chắc chắn mình sẽ đoạt huy chương vàng. Đây là một cách suy nghĩ vừa rất AQ, vừa cực kỳ ngu dốt và nguy hiểm. Họ không hiểu rằng các đội bóng "chiếu dưới" của đội tuyển Việt Nam trong quá khứ giờ đã có những bước tiến vượt bậc, họ có thể đá ngang cơ hay đánh bại cả Thái Lan và chính chúng ta là vì họ mạnh hơn chứ không phải vì chúng ta bán độ. Nhân đây, Thái Lan bị loại ngay từ vòng bảng nhưng tôi chưa nghe nói đến nghi án bán độ nào của U23 Thái Lan cả, ít nhất là trên phương tiện truyền thông ?

3/ - Gây sức ép tâm lý lên đội tuyển trong mọi giải đấu. Khi các cầu thủ Việt Nam thi đấu, ngoài sức ép của khán giả, của ban lãnh đạo vốn đã quá dư thừa...giờ họ lại còn chịu sức ép của những nghi vấn phi chuyên môn, liên quan đến nhân cách của mình. Thử hỏi mỗi lần ra sân, trong từng bước chạy của họ có cả nỗi sợ hãi của những buổi hỏi cung lòng vòng về nghi án bán độ và thậm chí lỡn vỡn hình ảnh của còng số 8 thì làm thế nào họ có thể chiến thắng ?

Bóng đá là 1 trò chơi đồng đội, nhưng không phải của chỉ 11 cầu thủ và 1 ông huấn luyện viên. Nó đòi hỏi cả niềm tin và sự ủng hộ của những người hâm mộ.

Cuối cùng ,1 nhận xét không liên quan gì đến bóng đá, tôi có cảm tưởng báo chí Việt Nam toàn là 1 lũ lưu manh, chỉ biết làm thế nào để giật tít cho thật sốc nhằm lôi kéo độc giả chứ chẳng hề quan tâm đến tác hại của những bài báo đó hay việc nó sẽ xúc phạm đến những ai...

Nov 20, 2011

8:00 AM - 4 comments

Thử sống tốt vài ngày xem sao ?!

Một hôm nào đó đang đi ngoài đường, vô ý thế nào bạn lại vấp phải ổ gà. Và rồi bạn chợt nghĩ rằng mình nên sống tử tế một chút. Điều đó suy cho cùng cũng chẳng làm mích lòng ai. Nhưng phải bắt đầu từ đâu nhỉ? Bạn nghĩ nát óc, và cuối cùng cũng đưa ra quyết định thật sự sáng suốt: bắt đầu từ chiếc computer của mình. Chứ sao nữa, thời đại này, computer chính là người nắm giữ liên lạc giữa bạn với thế giới bên ngoài, là người bạn thân thiết đem lại cho bạn biết bao kiến thức, là người trợ thủ đắt lực…Bạn phải đối xử với nó một cách công bằng và quân tử nhất. Bạn quyết định thay thế tất cả các phần mềm vi phạm bản quyền bằng những freeware có chức năng tương tự. Bạn thật sự hài lòng vì tuy là open source ware hay freeware, nhưng chúng tốt không kém gì những phần mềm thương mại mà vì không có tiền, trước đây bạn đã dùng đủ mọi cách cho dù là "thô bỉ" nhất để có thể sử dụng chúng.

1. Office:
Bạn thay thế MS Office bằng Open Office. Open Office là phần mềm mã nguồn mớ không thua kém gì MS Office. Tuy hơi nặng máy một chút nhưng có hề gì với những cấu hình phần cứng thông dụng hiện nay. Điều quan trọng là cách dùng Open Office cũng không khác gì MS Office, Open Office vẫn hỗ trợ đọc và lưu tài liệu theo các định dạng của MS Office.

2. Bộ gõ:
Việc gì phải dùng Vietkey để mất công mang tiếng dùng phần mềm crack. Unikey tuy là phần mềm mã nguồn mở nhưng tốt gấp trăm lần Vietkey., Unikey lại hỗ trợ công cụ chuyển đổi bảng mã, thay đổi nhanh giữa việc gõ tiếng Việt và tiếng Anh chỉ với tổ hợp phím Ctrl+Shift. Và còn nhiều tiện ích khác nữa.

3 Từ điển:
Lacviet chả là cái khỉ khô gì so với Stardict. Startdict hỗ trợ rất nhiều bộ từ điển, từ Viêt-Anh, Anh Việt, Việt-Pháp, Pháp-Việt đến Việt-Đức, Đức-Việt, Nga-Việt, Nhật-Việt…Nói chung là đủ cả. Chỉ cần chép file từ điển tương ứng (chia sẻ rất nhiều trên mạng) bỏ vào thư mục cài đặt, cấu hình lại một chút xíu nữa là bạn có thể có thể dùng ngay được dưới dạng cửa sổ truyền thống hay click and see.

4 Trình duyệt web:
Tuy Internet Explorer là phần mềm duyệt web đi kèm với Windows nhưng thằng này củ chuối không thể tả. Nếu bạn đã dùng firefox thì bạn sẽ có ngay nhận xét đó. Cáo lửa (biểu tượng của Firefox) cho bạn tốc độ duyệt web nhanh và an toàn hơn nhiều so với IE.

5. PDF
Việc gì phải dùng Acrobat reader. Thằng này nặng chịch và load file chậm không thể tả. Hãy thử dùng Foxit Reader để đọc file pdf. Bạn sẽ thấy sự khác biệt. Dung lượng chưa đầy 2M, bạn thậm chí không cần cài đặt nên có thể chép vào usb để dự trữ, phòng trường hợp bạn muốn đọc file pdf trên một máy khác không cài đặt Acrobat Reader.

6. Zip tool
Hãy quên Winzip hay Winrar đi. 7-Zip là một phần mềm free thay thế xứng đáng cho 2 đại gia trên. Với 7-Zip bạn không những có thể nén, giải nén, đặt password cho file nén mà còn có thể split (cắt) file nén của bạn thành nhiều file nhỏ để vừa dung lượng lưu trữ ổ cứng, gởi mail nhanh chóng tiện lợi.

7. Virtual Disk
Nếu bạn cần sử dụng đĩa ảo ? Giới thiệu với bạn phần mềm tạo đĩa ảo Daemon Tool. Nhanh chóng và tiện lợi, tốc độ nén cao, Daemon Tool thực sự là một phần mềm free không thể thiếu trong bộ sưu tập của bạn.

8. Trình quản lý file:
Với những ai đã quen với việc sử dụng Total Commander để quản lý file, các bạn có thể thử FreeCommander. Tuy không bằng người anh cả Total Commander nhưng FreeCommander đã làm tất cả trong khả năng của một freeware. Với những tao tác thông thường như view, copy, cut, delete, compare file, unpack… FreeCommander hoàn toàn có thể thay thế Total Commander.

9. Dowdload tool
Hiện nay có rất nhiều phần mềm hỗ trợ download, tuy nhiên hầu hết những cái “dùng được” đều là phần mềm thương mại. Hãy thử Free Download Manager, bạn sẽ thấy tốc độ download tăng lên rõ rệch nhờ thuật toán chia sẻ file và tận dụng băng thông. Giờ thì bạn có thể yên tâm mà quên đi Internet Download Manager hay Flashget

10. Phần mềm nghe nhạc:
Hiện có rất nhiều phần mềm nghe nhạc miễn phí tốt. Tuy nhiên bạn nên dùng Wiamp trong trường hợp không thích xài Windows Media Player. Winamp là phần mềm nghe nhạc đã khẳng định được tên tuổi của mình. Nếu bạn cài đầy đủ các plugin của Winamp, bảo đảm bạn sẽ có một phần mềm nghe nhạc với chất lượng âm thanh không thua kém nếu không muốn nói là vượt trội hơn hẳn Windows Media Player.

Trên đây chỉ là một số phần mềm miễn phí thông dụng trên một chiếc PC. Bạn có thể dễ dàng tìm ra link download trên google. Với một số phần mềm như Open Office, có thể lúc đầu bạn sẽ cảm thấy khó chịu vì nó …không tốt như MS Office. Hãy nhớ rằng, bạn đang so sánh một phần mềm không tốn một xu với một phần mềm có giá đến vài trăm USD đấy. Vả chăng, thời đại này, muốn sống “không xấu” ( chứ chưa nói là sống tốt) xem ra cũng chẳng dễ dàng gì. Hãy coi đây là một cơ hội, thử xem bạn và chiếc máy tính của mình sống “trong sạch” (không dùng bất cứ một phần mềm bẻ khóa nào ) được bao lâu ?

Nov 12, 2011

7:06 AM - 6 comments

Sách cũ

1/ Cùng với thời gian, những ước mơ của ngày xưa cũng dần bị lãng quên. Một số khi lớn lên mới nhận thức được chỉ là viễn vông, số khác bổng dưng một ngày tự nhận ra rằng mình chẳng bao giờ có cơ hội thực hiện chúng nữa.
Duy chỉ có 1 ước mơ duy nhất tới giờ vẫn còn ấp ủ: một ngày nào đó mình sẽ xây một cái nhà thiệt đẹp, trong cái nhà thiệt đẹp ấy sẽ có 1 cái phòng thiệt rộng (và thiệt đẹp), trong cái phòng thiệt đẹp ấy sẽ có thật nhiều, thật nhiều sách, bằng một cái thư viện tầm trung.

2/ Sáng cuối tuần, lang thang mấy tiệm sách cũ, mong tìm lại cuốn "Mẫn và tôi" của Phan Tứ để tặng một người bạn. Biết là mò kim đáy bể, nhưng vẫn đi. Mình đọc "Mẫn và tôi" khá lâu rồi, hình như hồi học lớp 6, lớp 7 gì đó. Hồi đó thì đã biết gì về yêu đương, vậy mà tình yêu của Mẫn và Khiêm ám ảnh mình mãi, cứ mong sau này lớn lên sẽ gặp được một người con gái hiền dịu, tháo vát như Mẫn. Hình như mình dậy thì nhờ những cuốn sách như thế thì phải, hi hi.

3/ Tìm sách cũ cũng là một cái thú. Gặp được sách mình cần cũng là một cái duyên. Ngày xưa rảnh rỗi cũng hay đi dạo lòng vòng mấy tiệm sách cũ. Nhiều khi đi chỉ để xem sách cho đã thèm và nhớ tựa sách phòng khi cần quay lại chứ cũng chẳng có tiền để mua. Đừng tưởng sách cũ thì giá rẻ, không có chuyện đó. Nhiều quyển sách không còn tái bản nữa, chỉ có thể may mắn tìm lại trong cửa hàng sách cũ, lúc đó thì giá nào cũng mua.

4/ Thời mình mới vào Sài Gòn, dọc đường Cách Mạng Tháng 8 trên chổ gần công viên Lê Thị Riêng có rất nhiều cửa hàng sách cũ. Bẵng đi 1 thời gian, những hiệu sách 1 thời cũng dần biến mất, con đường CMT8 giờ toàn là cửa hàng thời trang. Dọc đường Nguyễn Thị Minh Khai đoạn gần nhà sách Minh Khai trước cũng nhiều, giờ chỉ còn lại 1, mấy tiệm kia chuyển sang kinh doanh sách mới, sách chuyên ngành... Dọc đường Trần Huy Liệu cũng thế, những tiệm sách cũ 1 thời với những người chủ chỉ cần nói tựa sách là họ có thể trả lời ngay cho bạn có hoặc không, giờ cũng biến mất. Phố Trần Huy Liệu giờ là phố quần áo giày dép chứ không phải phố sách cũ nữa.

Trên đường Lê Nhân Tôn quận 5, gần bệnh viện Hòa Hảo lát đát một vài tiệm, sách cũng ít và không có nhiều sách độc. Lâu rồi không ghé, không biết còn không. Gò Vấp, đoạn Nguyễn Thái Sơn gần công viên Gia Định hiện có một phố sách cũ, nhưng người bán ở đây có vẻ không rành sách lắm. Dưới Lê Quang Định cũng có 1 tiệm, ông chủ là người kinh doanh sách cũ có thâm niên.

Nov 9, 2011

3:02 AM - No comments

Bánh mỳ, bánh bao và em gái dễ thương...

1/ Tối qua chạy ngang qua Đại học Sư phạm, cơ sở 222 Lê Văn Sĩ, sẳn tiện ghé vào mua ổ bánh mỳ. Chị bánh mỳ nhìn mình mấy lần, sau cùng mới hỏi: thấy em rất quen nhưng không nhớ gặp ở đâu ? Mình cười bảo ngày xưa em ở trọ trong trường, hay ra mua bánh mỳ của chị lắm. Hôm nay có dịp đi ngang nên ghé vào mua ăn thử, xem có còn ngon như ngày xưa không...

Không phải mình nói xã giao, bánh mỳ của bả ngon thiệt. Hồi còn đi học tối tối đói bụng chạy ra mua rồi vào ngồi chồm hổm trên cái hành lang thiệt rộng của trường Sư phạm gặm như khỉ. Bánh mỳ khuôn nhỏ, lúc nào cũng giòn. Vẫn chỉ là ba tê, thịt, chả và tí rau nhưng chả hiểu sao lần nào ăn cũng thấy ngon. Ngon hơn nhiều so với những chổ khác.

Tối qua vừa chạy vừa gặm tới ngã tư Trần Huy Liệu - Hoàng Văn Thụ thì hết, muốn quay lại mua cái nữa gì đâu...

2/ Ông bán xôi cạnh chị bánh mỳ vẫn còn ở đấy. Chiếc xe đạp trành ngày xưa giờ thành chiếc xe gắn máy. Cái quán vẫn dã chiến, nhưng có vẻ bề thế và tươm tất hơn. Xôi gà của ổng cũng ngon, có điều ngày xưa nhìn bẩn bẩn thế nào nên mình không thích lắm. Giờ thì thấy sạch sẽ hơn rồi.

3/ Hôm qua không thấy bà bán bánh bao. Hàng bánh bao của bả là khuya nhất. Ông bán xôi thì chừng 1,2h đã dọn hàng nhưng bà bánh bao đôi khi tới 3,4h sáng. Bả có đứa con gái xinh thôi rồi. Hình như hồi mình học năm 2 đại học thì nó học lớp 10. Con bé xinh lắm lận, cứ cuối tuần là ra thay mẹ bán tới gần sáng. Hồi đó cứ cuối tuần là mình ăn bánh bao :D, có lần mình cầm tờ 500 ngàn mua 1 cái bánh, báo hại em gái chạy đi đổi tiền muốn đừ người luôn. Vừa ăn xong mình lấy tờ 500 ngàn khác mua thêm cái nữa...(Đố các bạn biết chuyện gì xảy ra sau đó).

4/ Tối qua quên hỏi chị bánh mỳ xem em gái bánh bao thế nào rồi. Nghe nói có lần thằng Huân rủ được nó đi chơi. Mình chưa thấy thằng nào tán gái ác như nó. Cả em Loan dễ thương, mặt lạnh như tiền tối tối hay ngồi tự kỷ ở hành lang trường Sư phạm mà nó cũng tán được. Con bé đó lâu lâu lại đổi 1 thằng bồ, cả khu ai cũng sợ, chỉ riêng thằng Huân là không sợ.

Buổi tối trong trường dạy ngoại ngữ, cứ khoảng 8h45 là tan lớp, mấy anh em hay xuống dưới hành lang ngồi ngắm em gái dễ thương. Riết rồi phòng nào có gái đẹp đều biết hết, biết mặt nhưng không biết tên. Có lần mình khen một em gái trước mặt nó, nó chạy te te lại chận đường con nhỏ: Chị ơi anh em muốn làm quen với chị ! rồi 2 đứa nói chuyện, chỉ chỉ trỏ trỏ mình. Ấy vậy mà nó biết được tên, xin được số điện thoại đem về cho mình mới ghê. Hồi đó chỉ là cái số bàn, làm gì có di động như bây giờ.

Xin thì xin vậy thôi, cũng chẳng để làm gì. Thời gian đó, mình đang ngập tràn trong những nỗi buồn riêng không khỏa lấp...

Nov 4, 2011

Linh ta linh tinh

1/ Trong vòng 15 ngày uống với nghilm 4 lần. Từ Đà Nẵng cho tới Saigon. Tối qua chỉ định xuống quận 2 ăn tối uống cà phê nói chuyện tào lao với nó, ai ngờ ngó qua ngó lại cũng hết 1 két tiger. Tự nhiên thấy chán mình dễ sợ !

Sau đợt này lại phải mất cả tháng gò lại cái bụng. Con đường 6 pack abs của mình xem ra còn gian nan lắm, nhất là nó bảo cuối tháng nó lại vào.

2/ Ngày xưa, nửa đêm Bảo Chi nhắn tin: "kiếm cho em cái bút danh đi. Cho anh toàn quyền quyết định." Vậy mà khi mình nghĩ ra cái tên Tiểu Sa, girl lại không chịu. Girl bảo cái tên ấy nó ...con gái quá. Cuối cùng girl quyết định sửa thành "Tiêu Sa", nghe strong hơn, manly hơn. Cái tên nó vận vào người đấy nhé, chọn cho cái tên bình yên thế không chịu, con gái mà cứ đòi mạnh mẽ manly.

3/ Hôm trước đang ở Huế thì thằng nghilm nhắn tin bảo mình nghĩ cho nó vài cái tên để đặt cho con gái. Đang ở cầu Tràng Tiền, thôi thì Lê Nguyệt Hương Giang ? Trăng trên dòng sông Hương, Nguyệt cũng là tên vợ nó. Nhưng trăng vô thường lắm, trăng trên dòng sông thì càng vô thường hơn. Hay là Lê Nguyệt Nha Nhi - cô gái xinh đẹp như một vầng trăng khuyết cuối chân trời ? Hay là Lê Nguyễn Thùy Dương - ấy là nhớ tới cuôc nhậu tới 4h sáng trên đường Phạm Văn Đồng với nó và thầy Thọ tối hôm trước, đúng ngày con gái nó chào đời, bên kia đường rì rào sóng vỗ...

Nhắn tin qua điện thoại, không dấu. Thằng Nghị đọc thế nào lại ra Nhã Nhi - Lê Nguyệt Nhã Nhi.Không đúng ý mình, nhưng dù sao cũng hay, thanh thoát hơn, con gái hơn. Nó bảo nó cầm cái điện thoại đi hỏi khắp bệnh viện, không ai biết dấu hỏi hay dấu ngã. Chuyện thật như bịa. Mà cũng có thể là nó bịa.

4/ Anh em nó hợp nhau dễ sợ, chắc sau này mỗi lần thằng Nghị về Sài Gòn, mình khỏi phải xuống quận 2 hầu bia nó nữa. Tối qua anh em nó ngồi công kích mình, bảo mình thù dai nhớ lâu. Mình thì mình thề sau này chả tham gia vào quá trình đặt tên cho ai nữa. Đơn giản cuối cùng cũng sẽ bị thêm bớt, thành 1 cái tên khác chả ăn nhập gì tới cái ý nghĩa mình muốn truyền tải , mặc dù thành thật mà nói nó nghe cũng hay hay ;)

5/ Nghilm hỏi sao chưa thấy viết gì về chuyến đi vừa rồi. Bảo Chi nói có có, có 1 bài thơ dỡ ẹt. Lâu rồi mình không làm thơ, nhưng quả thật bài này nhạt, nặng nề về câu chữ. Nói chung là không hài lòng. Chắc mình không nên làm thơ nữa.

Cuối tuần rảnh rỗi sẽ viết gì đó về chuyến đi vừa rồi.

Nov 1, 2011

4:16 AM - No comments

Viết cho Huế

From Đà Nẵng - Huế 10/2011

Này Huế mộng, nỗi buồn em có thấy ?
Ta làm rơi trong một buổi chiều xưa
Dòng Hương Giang còn mãi ngóng người thơ
Không theo kịp bước phù sinh hờ hững.

Này Huế nhỏ, bên kia bờ tiền định
Có khi nào em thấy nỗi buồn ta ?
Nhịp Trường Tiền đâu dễ muốn là qua.
Nên đứng mãi bên ni bờ ngóng gọi...

Này Huế hỡi, nỗi buồn ta diệu vợi
Đừng nhọc công cất giữ giữa đền đài
Đây lầu son, kia gác đỏ chờ ai
Trăm năm nữa cũng xanh tường rêu phủ.

Này Huế ạ, nỗi buồn quên cất giữ
Đã thành mây rong ruổi chốn phù hoa
Ta gọi về mong thấy lại chính ta
Để tiếc nối những ngày xưa rất trẻ,

Này Huế nhé, mai ta về em nhé.
Đừng làm mưa kẻo ướt cả dòng Hương.
Rồi một ngày tìm lại được yêu thương
Ta sẽ gởi nỗi buồn em cất giữ...

Huế - 10/2011