Oct 17, 2013

10:22 PM - 1 comment

Ước

Clair viết cho Oscar:
"Oscar yêu dấu, em không yêu anh. Em không yêu anh. Em không yêu anh."
Oscar cho rằng đó là bức thư tình vĩ đại nhất.
Sao nàng không biết cho mình thế này
"T yêu dấu, em ghét anh. Em hận anh. Em đếch thèm qua tâm đến anh"
Gì cũng được. Miễn là có chữ yêu dấu.

10:21 PM - No comments

Thơ

Có một trung thu buồn hơn chiếc lá
Em - vầng trăng lơ lững phía chân trời
Anh với mãi, bàn tay mòn rơm rạ
Tháng 8 lạc loài trăng vẫn hững hờ trôi

Anh - tháng 8 thương vần trăng - em quá
Quên mùa thu vàng lá rụng tơi bời
Cùng tháng 8 mong chờ trăng em tới
Để anh và tháng 8 hết mồ côi

Nhưng buồn quá, hôm nay sao buồn quá
Trăng đã tròn, nhưng vẫn ở trời xa
Và em nữa đâu rồi cô gái nhỏ
Tháng 8 buồn, quên mất bản tình ca...

Jul 30, 2013

9:48 AM - No comments

Nghĩ - 7

Bi kịch nhất là khi anh phát hiện ra rằng người đàn bà của mình ngoại tình. Không phải với tay hàng xóm mà với chính anh, của-ngày-hôm-qua.

Jul 29, 2013

8:54 PM - No comments

Nghĩ - 6

Khái niệm là gì ? nó là khởi thủy của sự biết và cũng là đỉnh cao của sự biết.

Jul 26, 2013

3:55 AM - No comments

Nghĩ - 5

Cái chết có thực sự là vĩnh cửu ? Phật giáo quan niệm tiền hậu kiếp, vậy cái chết đâu thật sự vĩnh cửu ? Nói cái chết vĩnh cửu là cách nói đã nhuốm màu hiện sinh.

Mặc dù cũng hiện sinh, nhưng tôi thích ý nghĩ này hơn: cái chết là một sự mặc khải mang tính tự thân.





Jul 25, 2013

6:14 PM - No comments

Nghĩ - 4

Chúng ta thất bại trong việc tán tỉnh một cô nàng nhưng chúng ta không thể chấp nhận điều đó.
Thế là chúng ta sáng tạo ra một khái niệm mới: em gái tinh thần !

9:25 AM - 1 comment

Nghĩ - 3

Người ăn chay gắp miếng đậu hủ nghĩ về miếng thịt bò.
Người ăn mặn gắp miếng thịt bò tưởng đang ăn đậu hủ.

Ai ngoan đạo hơn ? Câu này xem ra khó trả lời. Một tình huống khác:

Anh A ngủ với vợ mình nhưng lại mơ tới Ngọc Trinh
Anh B ngủ với Ngọc Trinh mà lại nghĩ về vợ mình.

Giờ thì rõ ràng hơn rồi: cả 2 đều là phường ngoại tình cả.

Anh C ngủ với vợ và chỉ nghĩ về mỗi vợ thôi. Anh C mới thật là không ngoại tình.
Anh D ngủ với vợ nhưng chẳng quan tâm mình ngủ với ai cả. Người như anh D mới thật là đắc đạo.

12:32 AM - No comments

Em Rùa phải chết

Hỡi các cô bé cậu bé đang và sẽ đọc "Ngồi khóc trên cây", các bạn đừng buồn nữa, "Pé Rùa must die" !  - Em Rùa phải chết thôi.

Vì nếu Rùa còn sống thì các bạn sẽ không khóc và Nguyễn Nhật Ánh sẽ không bán được sách đâu.

Thế đấy, vì những giá trị thương mại mà người ta nỡ lòng nào giết đi một cô gái vừa ngây thơ vừa xinh đẹp và chỉ mới biết hôn có một lần duy nhất trong đời cơ chứ ?

Jul 24, 2013

7:30 PM - No comments

Nghĩ - 2

Thượng đế tạo ra đàn ông, và rồi một ngày nọ tác phẩm của ngài bổng dưng bỏ ăn, ra ngẩn vào ngơ, thỉnh thoảng phát rồ lên còn mắng nhiếc cả người đã tạo ra mình...

Người bèn tạo ra một phương thuốc, hay đúng hơn là một sinh vật để chữa hết thảy các căn bệnh ấy, sinh vật đó có tên gọi: phụ nữ.

Và vì người đàn ông kia đã phỉ báng đấng tối cao thay vì cầu nguyện, phương thuốc mà anh ta dùng có quá nhiều tác dụng phụ: gây ảo giác, mất ngủ, đau đầu, đau tim. Và kinh hãi nhất là nó gây nghiện.




Jul 23, 2013

11:49 PM - No comments

Ghi - 1

- Này, cafe em pha ngon quá !
- Cô nàng bé nhỏ của anh đâu rồi ?
- Nàng đã là dư vị của hôm qua.
- Và anh thì lại tiếp tục đi tìm một hương vị mới ?
- Anh đi tìm hương vị cuối cùng.
- %$%^E^#^
Mình cạn kiệt rồi thật rồi. Cạn kiệt đến mức phải nhờ những mẫu đối thoại kinh điển để đối đáp. Nhưng thôi nào, miễn nàng vui là được.

5:54 PM - No comments

Nghĩ -1

- Trên thực tế, phá hỏng mọi thứ là việc rất dễ khi ta đang thoải mái với ai đó: chỉ cần nói với người ấy “anh yêu em” là đủ.

Sao cái tay Oscar ấy đúng một cách tàn nhẫn thế nhỉ ?

12:39 AM - No comments

Hỏi

Mọi con đường đều đổ về Rome.
Vậy có con đường nào để thoát khỏi Rome không ?

Jul 22, 2013

7:59 PM - No comments

Yêu dê có bị thất tình ?

1/ Có khi nào bạn ngủ dậy vào 1 buổi sáng và bổng nhiên thấy rằng mình thật sự là một nhân vị nhạt nhẽo. Một gã vô vị và rởm đời ?

2/ Tôi không muốn mình trở thành một gã điên, dù là điên giả hay điên thật. Tuy nhiên tôi đã từng ước mình làm được như Bùi Giáng: bỏ học bỏ nhà lên núi chăn dê đôi mùa. Thì ước vậy thôi, chăn dê không phải cứ muốn là được. Bùi Giáng có tiên cốt, thằng tôi trần tục chán chê đời.

3/ Tôi nhớ câu này trong Pride and Prejudice:
A lady's imagination is very rapid; it jumps from admiration to love, from love to matrimony in a moment. 

(Trí tưởng tượng của đàn bà thật ác liệt, nó nhảy từ sự ngưỡng mộ qua tình yêu, từ tình yêu qua hôn nhân chỉ trong tích tắc)

Cuối cùng thì Darcy vẫn không thoát khỏi Elizabeth Bennet. Đã không tránh được thì nhanh hay chậm có hề gì ?

4/ Em nhớ hay không hồn hoa dại cỏ
Những ngậm ngùi đầu núi canh khuya
Vàng cao gót nai đầu buông hãi sợ
Gió cây rung trút lá mộng tan lìa...

Anh nằm xuống để nhìn lên cho thỏa
Anh thấy lòng mở rộng đón trời xanh
Chìm ngây ngất vào trong đôi mắt lả
Anh lim dim cho chết lịm hồn mình,

Một đoạn trong bài Nỗi lòng Tô Vũ mà Bùi Giáng viết lúc chăn dê. Em ở đây không phải là cô gái nào đâu, chỉ là mấy con dê cái thôi.

Tôi tự hỏi, yêu dê có bị thất tình ?

Jul 21, 2013

9:35 PM - 3 comments

Trời ơi

1/ Tôi cũng có 1 account facebook. Ở trên đó thỉnh thoảng tôi hay để status vui vui chọc cười mọi người. Một vài thứ là sự thật, vài thứ khác tôi phịa ra hay nói quá lên. Nói chung tôi dùng fb để nói nhảm.

Có nhiều cách để xài fb, có người dùng nó để chia sẻ với bạn bè những nơi họ đến, những công việc họ đang làm trong ngày. Có người dùng fb để cho cả thế giới biết tâm trạng hiện tại của họ. Có người dùng fb để tỏ tình, cũng có người dùng fb để chửi thề...  Nhưng cho dù có theo cách nào đi nữa, giữa cái chốn xô bồ ấy, người ta khó giữ lòng mình được tỉnh lặng.

Fb như một thành phố rộng lớn và náo nhiệt. Blogspot như một khu vườn cũ kỹ ở quê nhà, nơi tôi tìm về chốn bình yên.

2/ Tôi thường ra những quyết định trong cơn say. Toàn những quyết định liên quan đến tình cảm. May quá, tôi không phải là doanh nhân.

Đó là những quyết định mà trong lúc tỉnh, tôi không đủ can đảm để làm. Nhưng sau cơn say, tôi đủ can đảm để chấp nhận.

Tôi đã viết cho nàng 1 lá thư. Toàn chuyện vớ vẩn, nghĩ lại còn mắc cười. Cuộc đời có cái gì là không vớ vẩn ?

3/ Tôi chưa bao giờ cho nàng thấy là tôi cực kỳ ngờ nghệch, cực kỳ yếu đuối và cực kỳ dễ bảo như thế nào. Đàn bà mà cho họ thấy nhiều ưu điểm của ta quá, họ sẽ rời xa ta. Vì họ biết họ không còn cơ may nào để tham gia vào quá trình giáo dục ta thành một người hoàn hảo nữa. Họ sẳn sàng bỏ ta để đi với 1 gã trời ơi đất hỡi nào đó chỉ vì cái khao khát được làm mẹ làm chị của mình. Một kiểu tiếng gọi nơi hoang dã.

4/ Làm thế nào để tôi tự biến mình thành 1 gã trời đất hỡi.

5/ Thơ của thầy tôi. Rảnh tôi sẽ phổ nhạc.

Người ta xuôi ngược kiếm tiền,
Tôi ôm quá khứ xuôi miền tuổi thơ.
Quay về cái thuở dại khờ,
trở về cái buổi ngu ngơ tình đầu.
Lạy trời cho được gặp nhau,
Người xưa ơi ở nơi đâu giờ này.
Biết em còn nhớ những ngày,
Đôi ta chung lớp dắt tay đến trường.
Đường thôn nhạt nắng, mờ sương.
Cỏ cài chân dép, hương vương tóc thề.
Bởi là cái gã nhà quê,
Nên tôi mãi cứ vụng về đấy thôi.
Hai người mà chẳng nên đôi,
Lỡ làng thuở ấy giờ ngồi nhớ thương.
Bóng hình ai mãi vấn vương,
Đường quê sương sớm, sân trường giờ chơi.
Lặng nhìn em giữa mọi người,
Hồn nhiên, nhí nhảnh em cười tôi đau.
Bao lần qua ngõ nhà nhau,
Ngập ngừng chân bước nhưng đâu dám vào.
Hỏi ai mượn sách qua rào,
Câu thơ viết vội gấp vào giả quên.
Xóm khuya chừng vắng ánh đèn,
Nhìn sang vẫn thấy bóng em chập chờn.
Trách sao chẳng giận, chẳng hờn,
Rụt rè, vụng dại cô đơn nửa đời.
Chắp tay xin lạy ông trời,
Cho tôi trở lại cái thời học sinh...

Jul 3, 2013

9:51 PM - 2 comments

Thử

Có lần, vì muốn biết bằng cách nào hai chiếc bánh thép quay tròn trong cái máy xay nước mía có thể ép 1 cây mía ra bã thế kia, mình đã đút 2 ngon tay vào đó. Kết quả là 2 ngón tay mình nát bét.

Rồi có lần, vì muốn biết tình cảm người ta thế nào, mình giả vờ lờ họ trong 1 thời gian dài để xem họ quên hay nhớ mình. Và rồi quên thật.

Đôi khi tri thức được đánh đổi bằng cả nỗi đau và sự mất mát.

Jul 1, 2013

3:53 AM - No comments

Nhầm lẫn

Mình đã nhầm khi cho rằng tình yêu là một hàm song ánh. Đó là một nhầm lẫn tai hại.
Nói chung bất cứ nỗ lực nào để phân loại hóa, mô hình hóa hay toán học hóa tình yêu đều là những sai lầm tai hại.
Thế một nhận định vu vơ thế này thì sao nào: "trong tình yêu không hề có sự công bằng..."

Jun 29, 2013

1:29 AM - 1 comment

Kền kền


From Neitcouq's blog


Nhờ hồi sự kiện clip sex của Thùy Linh, báo Tuổi trẻ có một bài viết tếu táo nhưng khá thâm thúy, đại ý một anh chàng bị ghi lại ảnh nóng và rất lo sợ bị lộ "ảnh nóng" đó. "Ảnh nóng" không phải là cảnh giường chiếu của anh ta mà chính là bức ảnh anh chàng đang chăm chú xem một "clip nóng" trên màn hình máy tính.

Đôi khi chúng ta mãi mê chỏ mũi phán xét về nhân cách của kẻ khác mà quên mất rằng, cần phải thu hồi chiếc mũi về để kiểm tra lại nhân cách của chính mình, bởi vì nó cũng đang bốc mùi thối inh lên rồi.

Cái cách mà báo chí khai thác sự kiện Mỹ Xuân mới đây, nói theo GS Nguyễn Văn Tuấn, đó cũng là một cách ... bán dâm. Tuy nhiên, cách bán dâm của báo chí đáng khinh bỉ hơn cách bán dâm thông thường rất nhiều. Phụ nữ bán dâm còn biết xấu hổ che giấu thân phận hoặc cuối gầm mặt khi bị bắt gặp, báo chí bán dâm còn ngửa mặt lên hỉ hả dạy đời. Phụ nữ bán dâm chà đạp lên nhân phẩm của chính họ, báo chí bán dâm chà đạp lên (chút ít còn lại) nhân phẩm người khác. Phụ nữ bán dâm vì cần tiền nhưng thiếu lựa chọn. Báo chí bán dâm vì biết rằng có rất nhiều người cần mua dâm. Phụ nữ bán lẻ, báo chí bán sỉ.

Cứ thế này mãi, có ngày cái nghề báo còn thua cả nghề làm đĩ mất thôi.

Jun 25, 2013

12:43 AM - No comments

Giá mà...

Giá mà chết được đôi ngày nhỉ
Em có vì ta lệ mấy dòng ?
Giá mà ta hiểu lòng em nhỉ
Đâu để ngày qua phủ mong bóng men...




May 30, 2013

12:51 AM - 1 comment

Mãi mãi

Susannah: Hãy nhìn em. Làm ơn, hãy nhìn em. Em sẽ đợi anh cho dù  mất bao lâu đi nữa. Em sẽ đợi anh mãi mãi.
Tristan, sau nhiều năm lang bạt khắp nơi để chạy trốn con quỷ dữ trong mình, cuối cùng cũng đã trở về. Anh đến nhà Susannah để gặp cô. Susannah - lúc này đã là vợ của Alfred - nhìn anh ngượng ngùng: mãi mãi hóa ra lại quá dài ! (Forever turned out to be too long ! )

Mar 21, 2013

1:51 AM - No comments

Người đẹp lầu hoa



Google lyric thì thấy chép thế này:
"Nhà nàng ở bên góc bạch mai
Trên xóm Hoàng Hoa gần Đê Kình..."

Không biết con đê Kình nằm ở đâu, tay nào nghe chữ "đế kinh" ra "đê Kình" tính ra cũng sáng tạo khiếp. Thực ra lời bài hát lấy tứ từ bài thơ của siêu xayda thơ tình Nguyễn Bính, bài "người đẹp lầu hoa", trong bài thơ của Nguyễn Bính rõ ràng là chữ đế kinh:

 "Nhà nàng ở gốc cây mai trắng,
Trên xóm mai vàng dưới đế kinh."...

Nhân tiện nói về Nguyễn Bính, ông có 1 bài nữa, tứ thơ khá giống với bài này, đó là bài Một trời quan tái.  Khổ cuối:

"Chiều nay… thương nhớ nhất chiều nay
Thoáng bóng em trong cốc rượu đầy
Tôi uống cả em và uống cả
Một trời quan tái, mấy cho say!..."

Sao hôm nay bổng dưng lại nói chuyện thơ ? Chẳng qua thèm uống gụ hát Bolero nên mới ngồi nghe bài này, rồi dẫn dắt tới chuyện đê Kình đế kinh. Thứ 7 mới có độ nhậu, hôm nay mới thứ 5 à. Cuối tuần mới lâu làm sao !

"Nàng ở lầu hoa ở đệm bông,
Có đêm nào nghĩ đến tôi không?
Không không, chả có đêm nào cả,
Chả có đêm nào hé cánh song…"

Mar 13, 2013

4:26 AM - No comments

Bạn...

- Đậu đại học bách khoa Đà Nẵng, học 4 tháng trời thì gia đình không đủ tài chính, nó với thằng bạn cùng phòng ngày ngày qua khu Liên Chiểu, lang thang tìm quán cơm nào rẻ nhất để ăn. Rồi tiền cũng hết, nó đói vàng mắt, chiều chiều lại vác rổ xuống biển xin cá về ăn thay cơm. Nó bảo ngày đó cứ nghe đến mùi cá là muốn ói ...
- Nó quyết định bỏ học lên Đắk lắk, nhà nó có rẫy cà phê rộng 3ha trên đó. Cũng chính vì nuôi rẫy cà phê đó mà gia định mới kiệt quệ. Ngày ngày nó vào buôn thu mua gỗ trắc, 5 ngàn 1 khúc, về đẽo gọt góc cạnh  đem bán giá 40 ngàn. Nó bảo ngày kiếm cũng được 400k, hai ngày là dư làm 1 chỉ vàng. Nhưng hồi đó không nghĩ gì tới chuyện làm vàng, có bao nhiêu tiền đổ hết vào phân lạc, trả tiền công cho người làm.
Một lần vào làng mua gỗ, nó bị công an phục kích, 9 khẩu AK dí xung quanh người, có tay nào chơi nghịch còn chĩa súng lên trời bằng đoàng đoàng, nó bảo xíu nữa thì đái trong quần, cứ tưởng chết. Sau đợt đó không hiểu cán bộ tuyên truyền thế nào, già làng không cho nó vào buôn nữa, bảo nó phá tài nguyên rừng, làm động thần rừng.
- Nhà nó bán rẫy cà phê, trang trải nợ nần. Nó xuống Sài Gòn ở với anh trai đang học đại học, anh nó xem nhầm ngày thế nào mà lại không ra đón. Hồi đó điện thoại không có, địa chỉ thì lờ mờ, đói quá ăn đại tô bún mới biết là hết tiền, nó vất vưỡng ở bến xe cho đến ngày hôm sau.

Nó đi làm công nhân. Lương hồi đó được 600 ngàn, tiền nhà hết 60 ngàn, nó dành 120 ngàn để ăn - ngày 4 ngàn, 20 ngàn tiêu vặt, còn lại 400 ngàn nó mua con heo đất bỏ vào đó. Làm được 2 năm, lúc anh nó vừa tốt nghiệp ra trường nó là lúc nó đập con heo đi học đại học. Trước đó nó âm thầm đi thi, khi có giấy báo đậu gởi về cả nhà mới biết.

Học xong xây dựng, nó  ra trường đi làm, mấy anh em nó hùn vốn mở công ty xây dựng nhà ở dân dụng. Làm có uy tín nên khách hàng tìm đến cũng nhiều. Kinh tế khó khăn, khách hàng không trả được nợ nhưng anh em nó thì phải trả tiền cho công nhân. Trụ không nỗi, công ty giải thể, nợ hơn trăm triệu.

Giờ nó làm giám sát cho một công ty xây dựng khá lớn, công việc cũng ổn. Trước Tết nó gọi mình mời đám cưới, tổ chức ở quê nên mình không về được. Hôm qua nó mời cơm trưa mình, hỏi nó sao Tết họp lớp hông thấy mày, nó nói công việc bận bịu quá mua vé rồi nhưng đành phải trả, để tháng tư tao về. Hai thằng ngồi cafe nói chuyện đến đầu giờ chiều, mình chạy về công ty, nó lại ra công trình: phải cày thôi mầy ơi, mới mua miếng đất dưới Bình Chánh, xây móng xong hết mẹ tiền, con vợ tao làm kế toán cũng khổ quá nên chưa dám sinh...Hôm nào mầy chỉ tao nhậu chớ tao uống yếu quá, làm giám sát mà không đi nhậu được cũng khó...

Nhìn cái bóng xiu vẹo của nó đi vào công trình giữa trưa nắng, mình bật cười nghĩ bụng, uống có một chai đã say chúi mũi như mầy tao có tài thánh. Nhưng thôi tao sẽ cố dạy mày uống rượu, đổi lại mầy chỉ tao tán gái là được rồi ^^





Mar 10, 2013

8:31 AM - No comments

Chuyện trẻ con

Mình nhắn tin cho Nghị: [Trọng còi comment trên facebook thế này: "mừng mày an toàn về nhà. Vậy thì phải cảm ơn tao nhé.Khùng !", tao éo hiểu]
- "Mầy comment lại, tao cảm ơn vì đã có đứa bạn chơi chung 15 năm nhưng mới cho đi bộ có 3h đồng hồ"
15 năm. Mình, Huy, Nghị, Trọng, 4 đứa học chung 1 lớp. Chơi thân.

Lần đó uống với Nghị, trên nhà Nguyên, say vật vã, lúc về mình giành chạy xe. Nó hỏi: chạy được không ?
- Say rồi, nhưng chạy được
- Okie, giao mạng tao cho mầy.
Về tới cầu Sài Gòn, mình bảo nó: say quá, nôn nha !
- Chạy được không ?
- Nghĩ sao, dở hơi à ?
Thế là vừa lái xe, mình vừa nôn phèo phèo. Sáng ra nó chửi: ĐM, mầy nôn dính đầy áo tao. Hai  thằng vác xe đi rửa, lốc máy dính đầy rau thịt. Nhìn nhau cười.
Sau lần đó, mặc định say kiểu gì mình cũng cầm lái, nó ngồi sau, nhưng không bao giờ hỏi mình có chạy được không nữa. Hồi đó thôi, giờ hai đứa uống với nhau, chổ nào xa xa vẫn thường chọn taxi.

Lần uống với Kiên trên Gò Vấp, Huy đi theo phá mồi. Mình cũng say quên sầu. Cũng lại đòi chạy xe, Huy không cho, mình bảo: mầy về trước, tao đi bộ ! Nó rà theo cả mấy trăm mét, cuối cùng đành chịu thua để mình chở. Giả vờ làm căng thôi chứ mình biết nó thương mình. Thằng đó chả bao giờ bỏ bạn.

Tối qua có 1 điều khác biệt so với 2 lần trước: mình vẫn chưa say, mà cũng chả nghĩ Trọng nó tỉnh táo hơn mình. Lại giành chạy xe. Trọng không cho. Về trước đi, tao đi bộ ! Nó bỏ mình thiệt. 3 giờ sáng, giờ đổi ca, điện thoại hết tiền từ tối, không điều được taxi, không có xe ôm. Đi bộ 8 cây số. Về tới nhà vừa sáng. Nó về trước, ngủ ngon không nhỉ ?

Mình có vấn đề với việc thích thú chạy xe khi uống rượu? Chả phải. Thực tình uống đến gần say rồi mà ngồi sau xe ai đó là mình say thật. Chỉ có cầm lái, một là để gió phà vào mặt, hai là tập trung tư tưởng, mình mới tỉnh. Một mình thì nhiều lúc chạy như cướp thật, nhưng 2 mình thì chả dám. Không yêu bản thân thì cũng phải có tránh nhiệm với tha nhân ^^.

Tối qua vừa đi vừa nghĩ, 3 đứa bạn, 1 phép thử, 3 kết quả. Mình thấy cách mỗi đứa phản ứng lại với trò trẻ nít của mình phản ánh khá chính xác tính cách của tụi nó trong cuộc sống. Và thậm chí, mình thấy nhiều hơn thế.

Mình than buồn, Nghị nhắn: "Tao suy nghĩ thế này, không nên buồn cho chuyện không đáng buồn. Nếu thực sự quá tệ thì nên dẹp luôn".
Reply:- Điên à. Bỏ nó được sao ?

Feb 23, 2013

9:31 AM - No comments

Thơ trên BB

Viết cho XP Garden(*)

XP
Từ em đi
Anh cũng không về nữa
Góc tối cây si, chiếc bàn nâu cũ
Vỡ tan thêm mấy cuộc tình ?
*********
XP
Từ em đi
Anh lạc lõng trong dòng ký ức

Dòng sông thì trôi
Ký ức nguyên màu
*********

XP
Từ em đi
Bao năm rồi trở lại
Cô gái năm xưa hát 10 năm tình cũ
Anh và em
Mới nữa đoạn đường.
*********

 Xp
Từ em đi
Anh ngồi với người con gái khác
"
Đành nhủ lòng thôi giã từ kỷ niệm" (**)
Ai nói cho anh,

Nỗi đau có mấy dạng thù hình ?
*********
XP
Em giờ đâu
XP
Xong bài ca
XP
Tan niềm đau...

(*): cà phê XP Garden
(**) lời bài hát Mười năm tình cũ.