Oct 30, 2012

3:04 AM - No comments

Thơ trên BB

Hình như mùa đi hết
Phố nằm chờ heo may
Đã thưa dần lá rụng
Nghe lạnh dần đôi tay

Hình như là đôi lúc
Có người về qua đây
Mang điều gì trong vắt

Phải chăng là thơ ngây ?

Hình như là ta nhớ
Một đôi lần qua đây
Ta định cười với nhỏ
Chợt nhớ mình đang say

Hình như là hôm trước
Nhỏ lại về qua đây
Đã có người đưa đón
Đôi má hồng ngây ngây

Hình như là ta thấy
Hai người dưới gốc cây
Nụ hôn dài say đắm
Đã hết rồi thơ ngây

Hình như mùa đông đến
Nghe lạnh dần đôi vai
Tay vừa châm điếu thuốc
Chợt nhớ mình chưa say...

Oct 15, 2012

9:34 AM - No comments

Gấu...

Dự là đôi lúc mình cảm thấy mình hơi gấu, gấu và thậm chí rất gấu...Hông tin kể cho nghe.

Chuyện thứ nhất.

Mình băng qua đường thì quẹt vào bánh xe của 1 thằng đang chạy chiếc Nouvo. Lỗi tại mình, mình nhả thắng ra hơi sớm nên khi đuôi xe của thằng ku đó chưa kịp vượt qua thì đã bị đầu xe mình húc vào.
Nó chỉ loạn choạng chứ không ngã, mình mới là thằng ngã xuống cùng chiếc xe của mình, không phải vì lực va chạm quá mạnh mà do mình đã thắng gấp. Rất lịch sự, mình dựng xe lên và bước lại hỏi nó:
- Xin lỗi, có sao hông anh ? (hỏi thế thôi chứ biết chả có vấn đề gì.)
- Sao gì mà sao, đi đứng kiểu đ** gì zậy ? Vừa nói nó vừa ngó quanh chiếc xe, chắc xem thử có bị hư chổ nào hông (thằng, chửi tục thấy cũng manly, nhưng cái cách nhìn xe trông nó đàn bà làm sao !)
- Dạ hổng sao đâu anh, em chỉ quẹt nhẹ cái bánh thôi à. Hông hư hỏng gì đâu.
- Nhẹ con c** ! Mầy đi đứng kiểu gì vậy hả, bộ bị mù hả ?
Ôi đôi mắt hình viên đạn ! (lần thứ 2 nhắc lại câu này rồi nhé, thằng đàn bà !):
- Giờ tui hỏi anh có sao hông- hông sao chứ gì, hông sao thì đi mẹ nó đi ! đứng đó mà lải nhải !
Chợt thấy thằng ku xoắn tay áo lên, rời chiếc xe và lừ lừ đi lại phía mình. Giờ mới để ý, nó cao khoản 1m8, nặng cũng hơn 7 chục. Mịa, mệt rồi...
- Mày vừa nói gì ?
Lỡ rồi chiến luôn chứ biết sao giờ: - Tao nói mày biến mẹ mầy đi ! Đứng đó lảm nhảm hoài, thằng đàn bà !
Thằng con sáp lại, cách mình vừa đúng 1 cánh tay đấm ra:
- Grừ, mẹ mầy ! Mầy muốn gì ?
- Anh T, chuyện gì vậy ?
- Tông xe em ơi !
Lúc nãy quên kể với mọi người là mình băng qua đường để vào phòng tập trước mặt. Trong đó đâu khoản 20 thằng thanh niên. Không có thằng nào cao tới 1m8 nhưng có mấy thằng có hình xăm :P
- Hả ? tao muốn hỏi mầy, mầy vừa nói gì về mẹ tao thế ?
%$^#$%#%^%$^&%*&^*(&(*(&(&^*(

Chuyện thứ 2:

Sáng đầu tuần đi làm, đèn đỏ ở góc đường Nguyễn Thái Sơn - Phạm Ngũ Lão. Mình dừng ngay ở sát lề bên phải.
- Nép qua cho lên xíu anh trai ơi !
- Chờ xíu đi đại ka, còn hơn chục giây nữa thôi.
Mình biết thằng ku muốn mình nép qua trái cho nó rẽ phải. Mình thì mình chúa ghét mấy thằng bấm còi tin tin đòi đường rẽ phải khi gặp đèn đỏ. Thực ra thỉnh thoảng mình cũng rẽ phải khi gặp đèn đỏ, nhưng chỉ là những lúc phía trước mình không có ai, còn lại chưa bao giờ bắt người phía trước phải nép vào nhường đường. Người Việt là chúa ngồi đồng cafe với quán nhậu, vậy mà mấy chục giây đèn đó cũng đợi không được, lại bóp còi inh ỏi bắt người khác nhường đường, rồi chen lấn... Có phải là nghịch lý không ?
Nói cho bỏ ghét cái thói tiểu nông thôi, chứ rồi cũng nép vào cho nó đi. Ai ngờ nó vừa lách chiếc xe qua vừa lẩm bẩm, đủ cho cả mình cùng nghe:
- Đi đứng gì dzô diên choáng hết đường người khác.
Ah, thằng này ngon:
- Đù mẹ mầy, ai cho phép mầy rẽ phải khi gặp đèn đỏ hả ?
- ĐM, mày có biết luật không đấy ? ai nói mầy không được rẽ ?
- ĐM thằng ngu, mày học luật ở đâu thế ? Bằng lái mày đâu ?
Lúc mình nói câu này thì nó đã qua tới đoạn Phạm Ngũ Lão rồi, cách mình cũng hơn chục thước. Ai ngờ nói dừng lại:
- ĐM mày nói gì nói lại tao nghe ?
Mình cởi cái túi laptop ra móc trên xe. Rút cái kiếng đen xuống rồi từ từ đi về phía nó ...
- Mày chờ tao xíu, tao tới gần nói lại cho mầy nghe ...
(*))%$^#$%#%^%$^&%*&^*(&(*(&(&^*(

Chuyện thứ 3
Chuyện này kể ra hơi xấu hổ. Với lại cũng dài rồi. Thôi không type nữa.



Oct 14, 2012

4:30 AM - No comments

Ngẫm...

Bạn thấy gì khi quan sát 1 hài nhi ?
Tôi nhìn thấy cái mà nhân loại sẽ mất dần đi theo chuỗi ngày tồn tại: Phật tính.

Oct 9, 2012

8:06 AM - No comments

Bảo mật cho tài khoản Google ?

Từ cách đây 2 năm, Google đã thiết lập chế độ bảo mật 2 lớp:

- Lớp 1: sử dụng username/password truyền thống.
- Lớp 2: sử dụng mã xác minh. Sau khi xác minh username/password thành công,Google sẽ yêu cầu bạn nhập tiếp 1 dãy số để chắc chắn rằng bạn thực sự là chủ nhân của tài khoản. Dãy số này từ đâu mà có ? Có 3 cách lấy nó:
+Cách 1: ngay sau khi bạn vượt qua lớp bảo mật thứ nhất, hệ thống của Google sẽ tự động gọi về điện thoại của bạn để đọc mã số. Dĩ nhiên bạn phải đăng ký trước một số điện thoại cho Google.
+Cách 2: thay vì gọi trực tiếp, hệ thống sẽ gởi mã số qua tin nhắn.
+Cách 3: bạn cài đặt sẵn phần mềm tạo mã số trên điện thoại. Không phải điện thoại nào cũng có thể cài đặt, chỉ một số điện thoại chạy hệ điều hành Android, Iphone hoặc BlackBerry mới có thể cài đặt phần mềm này. Mỗi điện thoại chỉ có thể tạo mã số cho 1 tài khoản Google duy nhất.

Qui trình bảo mật hai lớp này của Google làm cho việc hack tài khoản Google gần như là không thể. Nói "gần như" vì trên thực tế vẫn có khả năng bạn bị mất tài khoản Google. Vậy lỗ hổng ở đâu ?

- Lấy password: với 1 vài người hoặc 1 vài tổ chức thì việc lấy password của ai đó không phải là việc quá khó khăn.
- Việc còn lại là có được mã số xác minh. Làm thế nào để có được mã số xác minh ?
+ Nghe lén điện thoại: nếu bạn thiết lập việc lấy mã số theo cách thứ nhất.
+ Đọc lén tin nhắn trước khi nó đến được máy của bạn (nếu bạn lấy mã số theo cách thứ 2)

Ở đây tôi loại trừ một vài trường hợp khá lộ liễu như cướp/tịch thu máy tính,điện thoại.

Mức độ bảo mật tài khoản sẽ cao nhất nếu số điện thoại mà bạn đăng ký với Google không thuộc sở hữu của bạn hay tốt nhất là không thuộc cùng 1 quốc gia với bạn, không sử dụng dịch vụ viễn thông của quốc gia của bạn, vì tôi chưa nghe nói đến 1 tổ chức nào đủ khả năng nghe lén điện thoại xuyên quốc gia cả.

Nếu đã thiết lập tất cả những ràng rào bảo mật trên mà vẫn bị mất tài khoản Google ? Câu chuyện không còn ở góc độ kỹ thuật nữa mà đã chuyển sang góc độ con người rồi.

Oct 6, 2012

6:40 AM - No comments

Simply Eva

Eva Cassidy mà một trong 2 ca sĩ nữ hát tiếng Anh hiếm hoi mà tôi thật sự ngưỡng mộ. Bạn nào chưa từng biết Eva Cassidy, có thể nghe thử album tuyển chọn Simply Eva của chị ở đây. Về sự nghiệp của Eva, có thể tham khảo trên wiki, lười thì có thể đọc bài tiếng Việt ở đây

Trong một ngày cuối tuần Sài Gòn rả rích những cơn mưa, hãy một lần thử nghe Songbird, True colors, Time after time...để thấy rằng giữa một thành phố bụi bặm vài triệu con người, sự bình yên đâu chỉ là ước vọng ?


Oct 3, 2012

11:55 PM - No comments

Về sự cầu thị

Nghe đâu hôm trước họp báo sau scandal The Voice, Mr Đàm hỏi phóng viên: "các anh muốn gì cứ nói thẳng". Mặc dù chưa bao giờ có thiện cảm với truyền thông Việt Nam hiện tại, nhưng tôi cũng thấy tức cười cho câu hỏi của ông hoàng nhạc Việt. Hơn ai hết, anh biết mối quan hệ giữa showbiz Việt và truyền thông lá cải là mối quan hệ cộng sinh. Các anh nhờ họ mà nổi tiếng, họ nhờ các anh mà tồn tại. Đã chơi với quỷ thì cũng nên tính trước có ngày nó sẽ đưa mình xuống địa ngục, cũng giống như muốn chơi dao thì phải chấp nhận có ngày bị đứt tay.

Nhưng đó không phải là chuyện muốn nói hôm nay.

Vừa rồi báo chí đưa tin, chú ba Đức "nóng mặt", đòi S&P rút tên Hoàng Anh Gia Lai (HAG) trong tất cả các bảng đánh giá tín nhiệm của họ. Nguyên nhân là S&P giữ nguyên xếp hạng tín nhiệm doanh nghiệp dài hạn của HAG ở mức “B-”

Rõ ràng, nếu các doanh nghiệp Việt Nam muốn vươn ra thị trường thế giới, rất cần những bảng đánh giá tín nhiệm của các tổ chức lớn như S&P, Moody's ... Nhà đầu tư quốc tế trong quá trình phân tích doanh nghiệp để đưa ra quyết định đầu tư, sẽ tham khảo những bảng đánh giá như thế này để biết được sức khỏe của doanh nghiệp, từ đó đưa ra quyết định đầu tư đúng đắn. Nếu 1 doanh nghiệp được xếp hạng AAA, hay A thì không còn gì bằng, còn nếu bị xếp vào nhóm B, hay C thì quả nhiên sẽ là một bất lợi. Nhưng đã bước vào cuộc chơi thì phải biết chấp nhận thực tế. Nếu bị xếp hạng yếu kém, doanh nghiệp nên xem lại bản thân mình hơn là tỏ ra giận dỗi kiểu trẻ con. Nghỉ chơi với S&P chỉ có tác dụng kéo dài thêm con đường hội nhập quốc tế của doanh nghiệp Việt Nam ra mà thôi.

Trong một ngữ cảnh lớn hơn, rất thường thấy chính phủ Việt Nam có những động thái háo hức và tung hô thái quá với những xếp hạng của các tổ chức quốc tế nếu trong đó Việt Nam được đánh giá tích cực, cho dù những xếp hạng ấy được thực hiện bởi những tổ chức trời ơi đất hỡi và bảng xếp hạng cũng chẳng có nhiều ý nghĩa. Ví dụ người Việt được đánh giá là hạnh phúc thứ 2 thế giới (?), vịnh Hạ Long bầu chọn là kỳ quan thiên nhiên mới của thế giới ...trong khi những đánh giá nghiêm túc và quan trọng hơn, như mức độ vi phạm nhân quyền, tự do báo chí (Việt Nam thường bị đánh giá tiêu cực) thì chẳng bao giờ nghe nói, hoặc ngay lập tức sẽ bị chính quyền phản bác...

Một con người, một tổ chức, hay một quốc gia, muốn trưởng thành thì phải có tinh thần cầu thị. Dám chơi thì phải dám chịu. Muốn nghe lời khen tặng thì cũng phải chấp nhận sự chê bai. Hành xử theo kiểu trẻ con chỉ thể hiện sự non nớt, tính ích kỷ. Một đứa trẻ không có tinh thần cầu thị sẽ chẳng bao giờ có thể lớn lên được.