Sep 30, 2011

11:44 PM - 5 comments

Vài chuyện vớ vẩn...

Sáng dẫn một XX đi ăn bún bò. Mình ăn xong tô bún, ngước mắt nhìn lên thấy XX vẫn còn đang trộn rau. Nhìn cái cách XX ăn bún, mình sốt hết cả ruột. Tay trái she cầm chiếc muỗng, tay phải cầm đôi đũa, rồi she nhẹ nhàng dùng đũa bới bới tô bún, gắp vài cọng bún bỏ vào muỗng. Đoạn, she lại bới bới tô bún lần nữa, lại nhẹ nhàng gắp vài cộng rau bỏ lên cái muỗng đang có vài cộng bún nằm chờ sẳn. Xong xuôi đâu đó she mới nhẹ nhàng đưa lên miệng, rồi lại bới bới...Nói chung mình kể lại thì nhanh, chứ động tác của she còn lâu hơn thế nữa. Chừng đâu khoản 1/48 thời gian của một ngày, XX mới ăn xong. Thấy she gác đũa mà mình nhẹ cả người, nhìn lại tô bún vẫn còn hơn phân nửa ^;)^

Không phải mình nói xấu she, mà hầu hết các XX đều có cùng phong cách như thế. Nhìn cũng dễ thương đấy, khác hoàn toàn với sự hổ báo của bọn XY, nhưng mà tốn time quá. Thực ra thì trong lúc she ăn, mình đã ngồi nghĩ không biết có phương pháp nào để tính sự trì trệ của xã hội do các XX (vô tình?) gây ra. Nếu họ nhanh lên một chút, chắc xã hội loài người đã tiến thêm được mấy hình thái nữa rồi :)

*****************
Sách liệt tử bảo đàn ông bình thường từ khi sinh ra đã có sẳn 3 niềm vui: Một là được làm người. Hai là được làm người bình thường (tức là không điếc lác, dị tật bẩm sinh...). Ba là được làm đàn ông. Dĩ nhiên quan điểm thứ 3 hơi cực đoan (cũng không thể trách tiền nhân vì chế độ phong kiến vốn trọng nam khinh nữ). Nhìn chung mình đồng ý với ông Vinh Khải Kỳ ở quan điểm "3 niềm vui" nhưng nội hàm hơi khác tí xíu. Đó là: được sinh ra làm người, được làm người bình thường (bao gồm cả việc không đồng tính) và sinh ra ở thời đại có Computer kết nối Internet :P

Vậy mà lúc sáng thực sự mình đã nghĩ mình có tới 4 niềm vui.

*****************

Nhân nói chuyện con gái, lúc nãy vừa đọc một tờ báo có cái title: Báo động "Chân dài óc ngắn..." Trước giờ người ta vẫn giữ một phản xạ tư duy đầy tính mặc định: chân dài thì óc ngắn, người đẹp thì kém thông minh. Chỉ là người ta thường nhìn bằng cấp hay hành vi ứng xử để đánh giá sự thông minh. Mình thấy đây là một quan điểm hơi sai lầm. Thực ra Thượng đế không công bằng đến thế đâu, nếu không muốn nói là ngược lại. Phụ nữ đẹp thường khá thông minh, xác suất song hành của 2 gen này thường khá cao. Ngày xưa mình có mấy đứa bạn rất xinh, nhưng học hành chẳng ra sao, không phải tụi nó kém thông minh mà do bọn con trai như mình không cho tụi nó có cơ hội học hành nghiêm túc. Mới phát gái lên chút xíu, trông hay hay dễ thương là con trai ra vào nườm nượp như ruồi, từ đêm cho tới sáng. Đứa nào giữ mình lắm thì cũng chỉ ignore được 5,7 thằng. Đến thằng thứ 8, thứ 10: con nhà giàu đẹp trai học giỏi hát hay biết đánh guitar yêu động vật thương người nghèo thích ngắm mưa rơi và nghe Trịnh Công Sơn lại rất si tình. Gỗ đá hay sao mà không động lòng ? mà đã động lòng rồi thì học hành thế quái nào được nữa, vậy là tự nhiên "hỏng" thôi !

Đó là chưa kể nhiều đứa biết mình đẹp nên vô cùng nguy hiểm (còn gì nguy hiểm hơn một phụ nữ ý thức được cô ta đẹp ?), thông minh đấy nhưng giả vờ ngu ngơ, hại chết khối thằng cu không biết đề phòng !

Nói gì thì nói, mình vẫn cho rằng những người đẹp thường khá thông minh.

*****************************

Nhân nói về chuyện phụ nữ đẹp và thông minh, nhớ tới mấy nhân vật nữ trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung. Các nữ hiệp trong truyện của ông phản ánh chính xác những gì mình nói. Người nào cũng sắc nước hương trời, thuộc hàng tuyệt thế mỹ nhân và ai ai cũng tuyệt đỉnh thông minh, có người nào "đẹp mà ngốc" đâu ? Thông minh sắc sảo như Hoàng Dung, thông minh lạnh lùng như Tiểu Long Nữ, thông minh lém lỉnh như Triệu Mẫn, thông minh thật thà như Nghi Lâm, thông minh bướng bỉnh như Doanh Doanh...Có lẽ Kim Dung cũng nhận thấy: nhan sắc và trí tuệ vẫn thường đi chung với nhau, nếu ai đó khiếm khuyết là vì họ không chịu khó trau dồi mà thôi.

****************************
Nhân nói chuyện Kim Dung, hôm nào mình sẽ bàn về 1 vài nhân vật trong trường thiên tiểu thuyết của ông, đến cách mà những nhân vật này ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách của mình hiện tại. Không hay bằng Vũ Đức Sao Biển nhưng chắc "mua vui cũng được một vài trống canh" (truyện Kiều).

Sep 18, 2011

Nhân tiện

Mỗi lần muốn ép ai đó uống, thằng Kiên hay đọc 2 câu thơ của Nguyễn Khuyến: Rượu ngon không có bạn hiền...Và rồi nó cà kê diễn giải: rượu ngon đầy bàn kia, bạn hiền cũng đã tới đây, không thể tìm ra lý do để không uống. Rượu không ngon ? muốn uống loại nào tao đi mua. Không phải "bạn hiền" ? Ủa, vậy thì tới đây làm gì, thằng nào không phải bạn hiền của tao thì tự động đi về đi !

Chờ nó "hát" xong bài cải lương đó, thằng nào không ngửa cổ dốc cạn chén, thằng đó là gỗ đá.

***
Nhân tiện nói về nhậu.
Nhậu:
(Ngoại động từ). Tụ tập một đám người, để cùng uống rượu, bia và say xỉn.

Đấy là định nghĩa về từ "nhậu" của từ điển mở wikipedia. Chưa bao giờ mình thấy một định nghĩa nào ngắn gọn và chính xác đến thế về từ nhậu. Tụ tập, cùng uống rượu, bia và say xỉn. Cùng uống rượu nhé ! không hề có chuyện 5 thằng ngồi 3 thằng uống 2 thằng qua tua nhé ! say xỉn nhé ! nhất định là phải say xỉn nhé, nếu không say xỉn thì không thể gọi là nhậu được.

Cho đến giờ, định nghĩa về từ nhậu là một trong những điều thú vị nhất mà mình đã đọc được trên wikipedia. Thật là một cứu cánh vĩ đại !

***

Nhân tiện nói về cứu cánh. Tối thứ 7 ngồi với Dũng Art và Trọng Art ở quán vỉa hè trên đường 20 khu Dương Quảng Hàm. 2 thằng ku vừa mới đi nhậu thịt chó ở đâu đó nên chỉ ghé qua nhấm nháp cho vui, không uống được nhiều.

Nhưng ngồi hoài không muốn về. Chỉ tại bàn bên cạnh có em gái đẹp quá !

Thằng Dũng bảo con bé cứ nhìn qua bàn tụi mình, không biết là nhìn thằng nào trong 2 anh em mình. Thực ra thì nó đang tìm kiếm sự xấu hổ trên khuôn mặt của 2 thằng con trai đang nhìn chằm chằm nó từ đầu hôm tối tới giờ. Mà thây kệ nó, nó đẹp nó có quyền. Dù sao nó cũng là cứu cánh cho cuộc nhậu rời rạc hôm nay.

***

Nhân chuyện gái đẹp, mình có dịp huyên thuyên về mỹ học. Nói chung thì vừa hết mấy cặp chân gà hấp hành (ngon tuyệt) mình cũng vừa đi đến kết luận: giá trị của cái đẹp chính là giá trị của sự cứu rỗi. Còn cứu rỗi cái gì, phải đợi em gái chạy bàn đem thêm mấy cặp chân gà nướng và lên thêm bia nữa. Nhân tiện, em ý cũng đẹp, vì em ý cứu rỗi chúng ta bằng chân gà nướng muối ớt và bia Sài Gòn đỏ.

Thằng Lâm thắc mắc: sao hôm nay nhìn ai cũng đẹp hết. Để giải thích, thằng Dũng nhắc lại câu nói bất hủ của thằng Lễ: không có phụ nữ xấu, chỉ có thiếu rượu bia (để thấy họ đep -neitcouq) mà thôi.

***

Nhân tiện về những câu nói bất hủ vô tình vọt ra trong lúc nhậu, thằng Dũng cũng có 1 câu đi vào sử sách khi bàn về một tình yêu trong sáng (tạm hiểu theo nghĩa của một số em gái sắp tuyệt chủng là phi tình dục): tình yêu không có tình dục chính là tình đồng chí.

Aristotle có sống dậy thì cũng nói được cỡ đó là cùng.

***

Nhân tiện nói về Aristotle, mình đi làm việc đã.

Sep 14, 2011

3:21 AM - 5 comments

Hương âm vô cải

Sáng đi làm, tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của 2 mẹ con trên chiếc xe chạy bên cạnh. Thằng bé chừng 3,4 tuổi, đang bi bô tập nói:
....
- Nhà mình có ai hả mẹ ?
- Có ông ngoại nè.
- Có ai nữa mẹ ?
- Có bà ngoại nữa...

Câu chuyện không có gì đặt biệt nếu như người mẹ trẻ không phát âm rặt giọng Bình Định. Mình nghe mà tự nhiên thấy thân thuộc dễ sợ, cứ muốn chạy tà tà bên cạnh nghe nữa, tiếc là 2 mẹ con rẽ sang hướng khác.

Thực ra ở trong này, mình vẫn nói giọng quê, thỉnh thoảng mấy đứa em vẫn cười khi mình nói một câu nào đó rặt bản quyền của dân "xứ Nẫu". Năm đầu tiên về quê ăn Tết sau mấy tháng ở Sài Gòn, giọng mình có pha pha đôi chút, má đòi quánh. Từ đó bỏ hẳn.

Hương âm vô cải - (giọng quê không đổi) là một phần câu thơ trong bài Hồi hương ngẫu thư của Hạ Tri Chương. Bài này ở vị trí thứ 31 trong Đường thi nhất bách thủ. Phần tiếng Việt do mình dịch.

Hồi hương ngẫu thư

Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi.
Hương âm vô cải, mấn mao tồi.
Nhi đồng tương kiến, bất tương thức,
Tiếu vấn: khách tòng hà xứ lai?

Khúc ngẫu hứng khi về quê

Tuổi nhỏ đi xa, già về lại
Giọng quê không đổi, tóc thưa đầu
Con trẻ nhà ai nào biết mặt
Đứng cười: ông khách đến từ đâu ?
(neitcouq)

Sep 8, 2011

10:00 AM - No comments

Thầy và trò

Trò: Thầy ạ, thầy đang làm gì đấy ?
Thầy: Tao đang cho con ăn.
Trò: Ủa, có chuyện đó nữa hả thầy. Em tưởng thầy đang ngồi nhậu lai rai ở đâu chứ. Sáng Chủ Nhật thế này mà hông nhậu phí lắm thầy ơi !
Thầy: Ừ, thì cũng đang cố gắng làm người chồng tốt, người cha tốt...
........


Thầy: Chuyện vợ con thế nào rồi ?
Trò: (Lẩm bẩm: lại nữa, hok biết lấy zợ có gì sướng mà lần nào thầy cũng nhắc, bộ tưởng chủ nhật ở nhà giả bộ cho con ăn để nịnh vợ tối đi nhậu vinh dự lắm sao, he he): Dạ, vẫn zậy thầy ơi !
Thầy: Zậy là zậy thế nào ? Tao nói chân tình đấy, giờ tính chuyện nghiêm túc đi là được rồi.
Trò: Dạ nghiêm túc chớ, thầy coi có đám nào hay hay giới thiệu em 1 đám đi. Em là em muốn lấy zợ cùng quê lắm luôn á. Tết nhất kéo hết về quê, đỡ phải mỗi năm mỗi xứ. Lỡ có ngồi nhậu với thầy mà zợ nó bảo: anh, chở em với con về ngoại đi chớ ! -Ừ thì e về trước đê, anh đang ngồi với thầy, đợi lát nữa thầy say anh về sau hen ! :P. Đấy ! thầy thấy có lý tưởng không ?

Thầy: Mầy cứ nói thế. Tao giới thiệu mầy mấy đứa, mầy có chịu đứa nào đâu ?
Trò: Em nói rồi mà. Thầy là thầy không phải người trong giang hồ nên không biết. Mấy đứa học trò của thầy, dễ thương nhưng mờ bất lương, tí tuổi đầu đã có số má trong thế giới ngầm rồi. Cỡ em hông là cái đinh gì hết trơn á, đụng zô là thân bại danh liệt chắc luôn. Thôi thầy kiếm đứa khác cho em đi !
Thầy: Thôi được rồi, có con bé này ngoan lắm, lại học giỏi, để tao nhắn tin số điện thoại cho mầy.
Trò: Aiza, em thông minh rồi, cần chi đứa học giỏi nữa. Dễ thương xíu là được à (đánh chết cũng hok bỏ tật mê gái ...đẹp (^_^ ))
Thầy: Tao chỉ sợ đứa nhỏ thừa hưởng IQ của má nó cộng với nhan sắc của mầy thì bỏ mẹ...

10h tối:

Trò: Dạ em nghe !
Thầy: Thế nào rồi ?
Trò: Thầy đưa em có 1 số điện thoại à, hông có bất cứ thông tin gì thêm hết, em biết làm gì với nó bây giờ ?
Thầy: Thì mày lên Google mày search, mầy học IT để làm gì ?
Trò: (Đắng miệng), dạ để em search thử xem nó là số của em chân dài nào. Ủa mà sao ồn ồn...
Thầy: Đi nhậu chứ sao ! không mới sáng sớm mầy đã hỏi sao cuối tuần vẫn ở nhà. Nhậu là phải nhậu buổi tối, buổi sáng còn bận làm người cha tốt trước đã. Gặp mấy đứa 12B tụi bay ở trong quán nè !
Trò: Ủa, đứa nào ngoài đó vậy thầy ?
Thầy: Thằng Quan, thằng Thống ...
Trò: (Lẩm bẩm: Xong thầy rồi Lượm ơi ! Tối nay tha hồ làm chồng tốt) :D
Nghe điện thoại của thầy xong, mới sực hồi trưa buồn buồn nằm dọn rát hộp thư, lỡ tay xóa mất cái số dt của em gái gì đang học năm 3, ngay cả cái tên cũng còn không nhớ. Thôi kệ, lần sau gọi lại cho thầy trong vòng 3 phút thế nào ổng cũng nhắc chuyện vợ con, rồi lại nói y hệt như thế, rồi lại cho số khác, rồi lại làm mất típ, he he. Việc kiếm vợ của em nó cũng nghiêm túc giống việc buổi sáng thầy quyết làm người cha tốt, buổi tối thầy trốn vợ đi nhậu zị mà. Hi hi.

Sep 1, 2011

12:35 AM - 4 comments

Nhìn lại 3 năm viết blog

Sáng nay vào blogspot thấy nó thông báo vừa update cái giao diện trong phần quản lý, bấm thế nào lại mò vào đúng phần stats. Thấy cũng hay hay nên ngồi xem thử.

Mình nhớ ngày xưa bỏ 1 đêm để tạo cái blog này, tùy chỉnh giao diện, nhúng thêm 1 vài cái Gadget, làm xong rồi bỏ đó, khi nào có entry thì bay vào post thôi, từ đó tới giờ chưa 1 lần chỉnh sửa lại, cũng không tìm hiểu thêm mấy cái chức năng rất hay của blogspot nữa. Thành thử ngay cả cái chức năng stats (1 kiểu thống kê lịch sử truy cập) thì đây cũng là lần đầu tiên mình tìm hiểu.

Trở lại vấn đề chính, blogs của mình có gần 18.000 page views. Đây là con số khá kiêm tốn, chắc phần lớn là do mình ...tự tạo ra. Thực ra thì ngay từ đầu, mình đã xác định viết blogs theo kiểu ...bán public. Tức là không để bạn bè, đồng nghiệp ...biết blog của mình (nghe có vẻ hơi tự kỷ nhỉ, hi hi). Thực ra không phải cố tình giấu mà là không muốn công khai. Chỉ khoản tầm hơn chục người mình quen biết ngoài đời là biết blog này. Một vài người vô tình biết, một vài người mình chủ động khoe ...Nói chung là rất ít. Mình chỉ viết cho mình, và cho những người ...xa lạ.

Theo thống kê của stats, loạt bài về Store procedure trong Mysql là có views nhiều nhất. Điều này làm mình hơi bất ngờ, vì trước khi tạo blog, mình đã từng nghĩ sẽ viết tất cả những gì mình quan tâm, trừ ...IT. Mình đã giành cho nó nhiều thời gian hơn hết thảy mọi thứ khác, nên sẽ không nói đến nó nữa. Tuy vậy, trong quá trình viết blog, cũng không tránh khỏi những entry liên quan đến nghề nghiệp, thật không ngờ nó lại thu hút nhiều views nhất.

Số người vào blog của mình chủ yếu ở Việt Nam (dĩ nhiên rồi), tuy vậy cũng có 1 số từ nước ngoài như Mỹ, Nhật, Hàn Quốc...Nói chung cũng hơn 10 quốc gia. Có lẽ là do các entry về technical mình viết bằng tiếng Anh. Hầu hết các entry này đều là những tips hay tricks nhỏ mình note lại trong lúc làm việc, không biết bỏ đâu nên vứt đại lên blog để sau này dễ tra cứu đồng thời cũng muốn chia sẻ với mọi người.

Người ta đến với blog mình chủ yếu từ Google, thông qua các từ khóa như "Con trỏ trong Procedure", "Hợp âm bài Đêm nhớ về Sài Gòn" ... Ngoài Google, còn 2 nguồn nữa là trang http://www.camtamduongnu.com và trang http://doanthuc.com. Chẳng biết các anh/chị/bạn ấy là ai nữa, họ để link tới blog của mình trên trang chủ. Nhân đây cho mình cảm ơn :)

Đã lâu rồi mình không uống rượu nên không thực sự suy nghĩ sâu sắc về một cái gì (nghe có vẻ phi lý nhỉ, nhưng thật đấy). Những entry mình viết, vì thế, cứ nhàn nhạt thế nào ấy. Sắp tới mình sẽ dành thời gian viết 1 loạt entry về technical, đang phân vân không biết viết bằng tiếng Anh hay tiếng Việt. Tiếng Việt thì mấy thằng ku nước ngoài không tra cứu được, tiếng Anh thì mấy thằng ku Việt Nam làm biếng đọc, khổ thế đấy.

Khi nào cơ bụng mình được 6 múi, hoặc nhìn kỹ thấy 6 múi cũng được, mình sẽ uống rượu, làm thơ trở lại, viết blog đều đặn trở lại. Giờ thì chỉ viết linh tinh để blog khỏi lạnh lẽo thôi :P