Jul 28, 2012

1:54 AM - 2 comments

Phản đề Ngọc Trinh

Nếu chủ nghĩa cộng sản đạt đến cái mà nó hay rao giảng: "làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu", tôi tự hỏi hệ thống sẽ giải quyết thế nào với nhu cầu được ngủ cùng Ngọc Trinh của rất nhiều đàn ông trong thiên hạ ?

Nếu hệ thống không giải quyết được sự xung đột này (theo hướng thỏa mãn tất cả những ai có nhu cầu, không tạo ra bất bình đẳng, không gây ra chiến tranh dưới bất kỳ hình thức và quy mô nào) thì chẳng phải lý thuyết về chủ nghĩa cộng sản của Marx sụp đổ tan tành chỉ bởi cái mông tròn lẵng của một cô gái hay sao ?

Đây là một phản đề nghiêm túc mà các nhà Mác Xít nên nghiên cứu ^^ . Trong thời gian tìm kiếm câu trả lời, tôi tạm gọi đó là phản đề Ngọc Trinh :).

Jul 16, 2012

9:48 PM - No comments

Tư niệm

Hôn nhân như một cái lờ đơm cá. Con ở trong đang muốn thoát ra, con ở ngoài lại tìm cách chui vào.

Jul 15, 2012

9:27 PM - No comments

Chuyện vui cuối tuần

Tối thứ 7 say quá, Chủ nhật định ở nhà đọc sách nghe nhạc làm người tốt, ai ngờ giữa trưa thằng Dương gọi, bảo Triều Tiên mới ở quê vào, ra Bình Thạnh nhậu với anh em.

Tới quán thì thấy mấy đứa tụi nó đã tụ tập đông đủ, có thằng Việt 12E, Cường, Dương 12G, Viện, Tuấn 12A, Kế 12B ... Thằng Triều Tiên ngồi ngay ngắn, hai tay đan vào nhau để trên gọn bàn, cổ hơi rụt xuống, hai vai nhô lê, chiếc bút bi dắt trong túi áo, phong thái rất chi là "cán bộ". Mình cười thầm: đèo, 10 năm không gặp, thằng này giờ sao giống quân tuyên giáo thế !

Ai ngờ nó là tuyên giáo thật. Tuyên giáo tỉnh uỷ. Đợt này nó vào SG công tác.

Nhậu sướng lên, thằng Tiên khoe nó là thạc sĩ lịch sử, sắp làm tiến sĩ. Mình hỏi nó: mầy biết ông Trần Hưng Đạo với ông Trần Quốc Tuấn quan hệ thế nào hay không. Nó chửi mình ngu, bảo đó là một. Mình chửi nó ngu, bảo thạc sĩ đ*o gì không phân biệt được Trần Hưng Đạo với Trần Quốc Tuấn. Chửi qua chửi lại một hồi, mấy thằng kia theo thằng Tiên, chỉ có thằng Tuấn luật sư theo mình. Mình bảo Trần Hưng Đạo là dượng của Trần Quốc Tuấn. Nó không chịu, bảo không có chuyện đó, mình bảo mầy về tra Đại Việt sử ký toàn thư, nó hỏi trang bao nhiêu, mình bảo mình đ*o nhớ. Nó hỏi mầy nói mầy đọc ĐVSKTT, vậy cái bìa nó màu gì. Mình lại chứi nó ngu, tao đọc bản ebook làm đ*o gì có bìa.

Thằng Cường đứng ra giảng hòa, nói ĐVSKTT là cái chó gì, nó chỉ là 1 quyển sách. Sách thì đ*o tin được, quyển này viết thế này quyển kia viết thế kia. Mình bảo đó là chính sử, thằng Cường lại diễn thuyết: sách thì đ*o tin được... Mình chửi: thế thì mầy cũng đ*o tin được, đây đâu phải hội nghị bán hàng đa cấp (nó vốn làm Marketing). Mầy muốn nói bậy kiểu gì thì nói. Mầy cũng đ*o tin được...

Thế thì thằng đ*o nào tin được ? Thằng Việt bảo thôi thôi đi hỏi bác gì đầu xù xù hay nói chuyện trên truyền hình, có tiếng thằng nào réo lên: Lê Văn Lan, Lê Văn Lan ! ừ đi hỏi Lê Văn Lan ! Nhưng làm đ*o gì có số đt của ổng mà hỏi. Thôi đi hỏi ông gì tóc bạc râu kẽm, mình bảo: Dương Trung Quốc. Thằng Cường cầm chai bia dộng xuống bàn cái rầm, nói tao thù Trung Quốc, mấy thằng chó đó biết đ*o gì về lịch sử Việt Nam. Thằng Dương hô: Dương Trung Quốc, Dương Trung Quốc. Thằng Cường mắt long sòng sọc: đm tao thù Trung Quốc ! Mình nói: đm tao nói Dương Trung Quốc chứ hông phải nói China. Thằng Cường hiểu ra, lúc đó mới thôi nói thù Trung Quốc.

Nhưng cũng chả ai biết số đt bác Dương Trung Quốc. Lại tiếp tục cãi nhau.

Mình nói thôi thế này, mày gọi về hỏi thầy Xí hay thầy Khương ấy. Mấy thầy dạy sử của mình hồi phổ thông ấy. Thử xem có phải Trần Hưng Đạo là dượng của Trần Quốc Tuấn hay không. Mình tính đùa dai để có chuyện cãi nhau cho vui không ngờ thằng Tiên tìm đâu ra số đt thầy Xí, nó gọi thật. Sau khi méc với thầy là mình dốt sử này nọ dám bảo Trần Hưng Đạo là dượng Trần Quốc Tuấn, nó quay sang mình: Đấy đấy, thầy gặp mầy đấy.

Đầu dây bên kia cũng ồn ào không kém bên này. Chắc bên đó cũng đang ăn nhậu (giáo viên giờ sướng thế). Mình: dạ thầy, em nghe ? Thầy (hình như cũng líu lưỡi rồi): thằng, mầy nói gì lạ vậy, Trần Hưng Đạo với Trần Quốc Tuấn là 1 chứ ! Mình: thì em có nói là hai người đâu. Em chỉ nói Trần Hưng Đạo là dượng Trần Quốc Tuấn thôi mà.
Thầy: Trần Hưng Đạo với Trần Quốc Tuấn là một chớ ! Làm gì có tới hai người.
Mình: Thì em có nói là 2 người đâu. Ông Trần Hưng Đạo lấy cô ruột của ông Trần Quốc Tuấn, vậy ổng hông phải là dượng của ổng là gì giờ ? Thằng Triều Tiên nó cứ cãi em. Thầy xử nó đi !
Thầy: Aha ! đúng rồi đúng rồi ! Nhưng nó là thạc sĩ, thầy là cử nhân, nó là thạc sĩ aha...
Mình: ai chả biết thầy là cử nhân, nó là thạc sĩ. Nhưng cái này thầy dạy em, em không biết đâu, giờ thầy phải giải quyết đi.

Không biết thầy Xí nói gì với thằng Triều Tiên mà nghe xong nó quay sang mình: làm gì có chuyện đó, không có ĐVSKTT nào chép chuyện đó. Nhưng rõ ràng giọng nó đã dịu hẳn.

******************
May mà tập trung cãi nhau nhiều hơn uống nên chưa đứa nào say. Cả bọn kéo nhau đi đánh bi-da gài độ nhậu tiếp, sau khi quyết định không dẫn cán bộ tuyên giáo tỉnh ủy đi chơi gái như đã hứa ( hù nó thôi ), hj hj.

Jul 13, 2012

8:34 PM - No comments

Tư niệm

- Điều gì đem lại sức hấp dẫn lớn nhất cho một người đàn ông ?
- Nỗi cô đơn của anh ta.

Jul 10, 2012

4:37 AM - No comments

Mặc cảm em chã

Mặc cảm em chã là biểu hiện của những cá nhân không có khả năng tự trưởng thành. Người mang mặc cảm em chã cả đời cần mẹ chã như trẻ con cần sữa. Cho dù hình thái mặc cảm có thay đổi nhưng bản chất của nó thì vẫn là một: em chã không bao giờ tự đứng một mình, không bao giờ tự khám phá được nội lực của bản thân.

Mặc cảm em chã là đám mây mù che kín bầu trời, ngăn cản những tia sáng của huyền nhiệm nhằm chiếu rọi khai sáng bản thân. Mặc cảm em chã là hòn đá tảng chắn đường trên hành trình đi đến sự mặc khải của cái tôi. Mặc cảm em chã là kẻ thù của tự do. Kẻ nào mang mặc cảm em chã, kẻ đó không thể có tự do.

Tự do là gì ? Tự do là tự do hiện sinh. Tự do là mình. Tự do sống cuộc đời của mình. Tự do lựa chọn cho mình một cuộc sống độc đáo.

Độc đáo là gì ? Độc đáo không phải là lập dị. Độc đáo là không giống với tha nhân, không bắt chước tha nhân, không bị ảnh hưởng bởi tha nhân, không phải là sự phóng chiếu tầm thường của tha nhân. Độc đáo hiện sinh là xác định cho mình một nhân vị độc đáo, bất chấp sự nghịch lý trong vấn đề tương chủ tính hoặc sự thừa nhận hay không cái siêu việt thể của Thượng Đế.

Sùng bái cá nhân là biểu biểu hiện rõ nhất của mặc cảm em chã. Khi nào còn sùng bái cá nhân, khi đó con người không thể đạt đến tự do hiện sinh, không thể xây dựng cho mình một nhân vị độc đáo. Sùng bái cá nhân là con đường nhanh nhất phản bội lại cái tôi và dẫn đến sự nô lệ tinh thần.

Tuổi trẻ, với nỗi mặc cảm em chã di truyền dân tộc tính, rất dễ từ bỏ cơ hội tự xây dựng cho mình một nhân vị độc đáo để chọn lối sống vật vờ giun dế. Xóa bỏ mặc cảm em chã có tính di truyền sẽ xóa bỏ được căn bệnh phát cuồng thần tượng. Nhưng làm sao xóa bỏ được mặc cảm dân tộc tính ngàn năm này ? Vấn đề quá lớn để có thể chép ra đây.

Jul 3, 2012

7:58 PM - No comments

iGoogle

Tin mới nhất, Google vừa thông báo sẽ bỏ iGoogle vào 1/11/2013, với lời giải thích là những ứng dụng hiện tại trên các nền tảng web và di động đã có thể đảm đương khả năng personalized (cá nhân hóa) giao diện người dùng.

Dĩ nhiên là những dữ liệu cá nhân của bạn trên các sản phẩm của Google như Gmail, Google Calendar, Google Docs ...vẫn được giữ nguyên và cho phép bạn export để lưu trữ. Những sản phẩm của bên thứ 3 thì Google khuyến cáo phải liên lạc trực tiếp với họ.

Cuối cùng, Google khuyên người dùng nếu vẫn còn vương vấn với iGoogle, hãy chuyển sang Chrome, sử dụng chức năng personalize của trình duyệt này để cá nhân hóa giao diện người dùng. Tôi đồ rằng đây mới là mục đích chính của việc từ bỏ iGoogle.

Tôi đã sử dụng Firefox từ phiên bản đầu tiên của nó (1.0 - 2004). Ngày đó các máy tính trong phòng thực hành tin học của ĐH.KHTN đều bị chặn IE, sinh viên chỉ có thể surf trong mạng intranet (mạng nội bộ), chúng tôi đã dùng Firefox portable để vượt tường ra ngoài. Tôi nghĩ bọn sinh viên IT chúng tôi là những người đầu tiên sử dụng trình duyệt Firefox ở Việt Nam. Tôi thuộc dạng khách hàng trung thành (nhiều khi hơi bảo thủ), không có thói quen thay đổi sản phẩm của mình một khi đã hài lòng về nó. Nhưng tôi cũng cực kỳ thích iGoogle, nó là home page của tôi liên tục trong mấy năm qua. Lần này thì Google làm khó tôi rồi.