Jul 10, 2012

4:37 AM - No comments

Mặc cảm em chã

Mặc cảm em chã là biểu hiện của những cá nhân không có khả năng tự trưởng thành. Người mang mặc cảm em chã cả đời cần mẹ chã như trẻ con cần sữa. Cho dù hình thái mặc cảm có thay đổi nhưng bản chất của nó thì vẫn là một: em chã không bao giờ tự đứng một mình, không bao giờ tự khám phá được nội lực của bản thân.

Mặc cảm em chã là đám mây mù che kín bầu trời, ngăn cản những tia sáng của huyền nhiệm nhằm chiếu rọi khai sáng bản thân. Mặc cảm em chã là hòn đá tảng chắn đường trên hành trình đi đến sự mặc khải của cái tôi. Mặc cảm em chã là kẻ thù của tự do. Kẻ nào mang mặc cảm em chã, kẻ đó không thể có tự do.

Tự do là gì ? Tự do là tự do hiện sinh. Tự do là mình. Tự do sống cuộc đời của mình. Tự do lựa chọn cho mình một cuộc sống độc đáo.

Độc đáo là gì ? Độc đáo không phải là lập dị. Độc đáo là không giống với tha nhân, không bắt chước tha nhân, không bị ảnh hưởng bởi tha nhân, không phải là sự phóng chiếu tầm thường của tha nhân. Độc đáo hiện sinh là xác định cho mình một nhân vị độc đáo, bất chấp sự nghịch lý trong vấn đề tương chủ tính hoặc sự thừa nhận hay không cái siêu việt thể của Thượng Đế.

Sùng bái cá nhân là biểu biểu hiện rõ nhất của mặc cảm em chã. Khi nào còn sùng bái cá nhân, khi đó con người không thể đạt đến tự do hiện sinh, không thể xây dựng cho mình một nhân vị độc đáo. Sùng bái cá nhân là con đường nhanh nhất phản bội lại cái tôi và dẫn đến sự nô lệ tinh thần.

Tuổi trẻ, với nỗi mặc cảm em chã di truyền dân tộc tính, rất dễ từ bỏ cơ hội tự xây dựng cho mình một nhân vị độc đáo để chọn lối sống vật vờ giun dế. Xóa bỏ mặc cảm em chã có tính di truyền sẽ xóa bỏ được căn bệnh phát cuồng thần tượng. Nhưng làm sao xóa bỏ được mặc cảm dân tộc tính ngàn năm này ? Vấn đề quá lớn để có thể chép ra đây.

0 comments:

Post a Comment