Dec 19, 2010

8:44 AM - No comments

Chuyện tình cây sơn trà.

From Neitcouq's blog
Xem phim Chuyện tình cây sơn trà trước khi đi ĐL mấy ngày, định viết vài dòng review nhưng bận quá lại thôi. Tối nay vừa đọc xong cuốn Nhật Ký của Nicholas Sparks, nghĩ về một tình yêu kinh điển và đầy cảm xúc. Và rồi chợt nhớ lại bộ phim này.

Chuyện tình cây táo gai không kể về một tình yêu kinh điển. Nhưng nó là một câu chuyện tình đầy cảm xúc, đầy cảm xúc bởi sự trong sáng và thánh thiện đến không ngờ.

Bối cảnh xảy ra trong những năm 75 của thế kỷ trước ở đất nước Trung Hoa. Sau cách mạng văn hóa một thời gian, hưởng ứng lời kêu gọi của Mao Trạch Đông, sinh viên thành thị đổ về nông thôn để tham gia lao động thực tiễn xây dựng xã hội chủ nghĩa, đồng thời rèn luyện bản thân. Tĩnh Thu, một cô gái thành thị có cha bị đưa đi cải tạo, mẹ luôn bị trù dập chèn ép vì bị xếp vào thành phần "tư sản" đã quen với "lão Tam" Tôn Kiến Tân của đoàn địa chất cũng trong hoàn cảnh đó.

Trương Nghệ Mưa vốn dĩ nổi tiếng với những đại cảnh hoành tráng, thế nhưng trong bộ phim này, ông lại sử dụng những góc máy hết sức giản dị. Tiết tấu chậm rãi với những bối cảnh đẹp một cách lãng mạn làm nền cho sự phát triển của một mối tình trong sáng, từ lúc 2 người trẻ mới quen nhau đến những rung động đầu tiên, từ cái nắm tay cũng phải nhờ đến 1 que củi khô đến nụ hôn đầu ngượng ngập...

Phải kể đến khả năng diễn xuất rất tuyệt vời của hai diễn viên chính mà đặc biệt là của Chu Đông Vũ trong vai Tĩnh Thu. Cô gái sinh năm 92 thực sự đã có một vai diễn đặc biệt thành công. Khuôn mặt thanh tú và nụ cười trong sáng ấy đã để lại trong lòng người xem thật nhiều ấn tượng. Tôi nhớ nhất cảnh 2 người chia tay bên bờ suối vắng sau lần Tĩnh Thu đến thăm Kiến Tân đang nằm viện. Kiến Tân ở bên này bờ vòng 2 tay làm động tác ôm người yêu, Tĩnh Thu ở bên kia bờ, cũng làm động tác tương tự, sau khi đã đưa mắt nhìn xung quanh đầy thẹn thùng như sợ có ai nhìn thấy. Yêu làm sao cái e thẹn đầy trong sáng ấy !

Nếu có gì đó chưa trọn vẹn, thì đó là cái kết tròn trịa của bộ phim. Tôi nói tròn trịa theo kiểu tròn trịa của một bi kịch kinh điển, chứ không phải là tròn trịa theo qui luật nhân quả. Tự nhiên nhớ tới phim Hàn Quốc, khi nhân vật chính cuối cùng bị chết vì bệnh ...máu trắng. Có lẽ vì cái kết này mà bloger Đông A cho rằng Trương Nghệ Mưu mãi mãi chỉ là một đạo diễn tài năng, một điển hình cho cái đèm đẹp giết chết cái đẹp ?

Dẫu sao, nhìn ở một góc độ vị tha hơn, tôi thấy Sơn trà thụ chi luyến vẫn là một tác phẩm thực sự tuyệt vời, Trương Nghệ Mưu đã làm hết sức của mình để vẽ lại bằng một ngôn ngữ điện ảnh một chuyện tình cảm động và thánh thiện đến bất ngờ. Đến với Chuyện tình cây sơn trà là một dịp tìm về với những điều đẹp đẽ trong một tình yêu chân chính. Xem xong Tình yêu cây sơn trà, người ta bổng nhiên muốn yêu thêm lần nữa, yêu với cảm giác hồn nhiên và trong sáng nhất của lần đầu tiên.

Dec 12, 2010

9:48 AM - No comments

Thư gởi bạn trẻ

Bạn trẻ ạ, tối nay tớ ngồi với em gái của tớ, tức là bạn gái của cậu ý. Lâu rồi hai anh em tớ không gặp nhau.

Thành thật mà nói thì dạo này tớ không thiếu thời gian, cứ như hôm nay, tớ ngồi bù khú với bạn bè cả buổi sáng, chơi bida bỏ cả cơm trưa, lướt net cả buổi chiều...Nhưng có vẻ gặp một đứa em gái, hỏi han vài câu để chứng tỏ sự quan tâm của một người anh (chỉ là "chứng tỏ" thôi) vẫn chưa hề nằm trong danh sách ưu tiên của tớ. Và vì ngay cả sinh nhật của em gái tớ - tức bạn gái cậu mà tớ cũng không nhớ - nên tớ nghĩ rằng mình là một người anh tồi.

Hôm nay em gái tớ nói nhiều về cậu. Thực ra mỗi lần gặp vấn đề về chuyện tình cảm, nó lại gọi tớ. Chẳng hiểu sao nó lại hay kể những chuyện này với tớ, mặc dù nó vẫn thừa nhận tớ là người vô tâm. Phải chăng nói chuyện với một người vô tâm cũng tựa như việc đào một chiếc hố, gởi vào đó một vài điều riêng tư, rồi lấp đất lại ?

Nó không trách tớ quên sinh nhật nó (nó hiểu tớ mà) nhưng nó trách cậu. Nó bảo sinh nhật nó cậu chỉ gởi độc một tin nhắn. À, dĩ nhiên là trước đó nó đã nói cho tớ biết cậu ở gần khu trọ của nó, khi tớ thắc mắc 2 đứa không cùng trường sao lại quen được nhau.

Hình như cậu nói với nó rằng cậu rất bận, và với cậu thì công việc là trên hết, đó là một phần tính cách của cậu...Tớ thì tớ cho rằng nếu vào ngày 2 tớ có việc quan trọng cần giải quyết mà không đủ thời gian, tớ có thể sắp xếp thời gian giải quyết công việc đó vào ngày 1, hoặc trễ hơn một chút, vào ngày 3 chẳng hạn...

Hình như cậu chưa bao giờ dẫn bạn gái cậu vào 1 quán cafe thì phải ? Em gái tớ bảo từ hồi quen cậu tới giờ chưa khi nào hai đứa vào quán cafe, chỉ đi ăn, đi chơi lòng vòng rồi về. Hèn chi em gái tớ có vẻ thừa một vài cân so với tiêu chuẩn, trong khi tớ bảo nó tìm cho tớ 1 quán cafe yên tĩnh để hai anh em nói chuyện, nó lại thật thà thú nhận không biết khu vực nó ở có những quán cafe nào. Cậu biết không, từ "cafe" bây giờ mang nhiều nghĩa lắm, bây giờ mấy ai vào cafe mà kêu 1 ly Culy Robusta và rồi im lặng nhâm nhi, thi thoảng ngã nghiêng đầu theo điệu nhạc? Cafe bây giờ theo kiểu Hàn Quốc ý, một nơi đủ lịch sự để người ta gặp gỡ và trò chuyện. Khó mà nói được điều gì hay ho bên cạnh 1 tô bún bò cậu nhỉ ? Thật buồn cười khi tưởng tượng tới cảnh một anh chàng thủ thỉ bên tai người yêu: "anh đã rất nhớ em !" mà bên cạnh mùi mỡ hành quyện lẫn với mùi giò heo đang bốc lên trong một bát bún còn nghi ngút khói...

Em gái tớ yêu cậu, tuy nó không nói ra, nhưng tớ biết một phần vì cái tham vọng rất đàn ông trong cậu. Cậu bảo với nó cậu ráng cày để 3 năm nữa có thể mua được xe hơi. Mọi phụ nữ đều thích những người đàn ông tham vọng. Nhưng họ sẽ càng thích hơn nếu người đàn ông của mình không nhìn những mục tiêu đặt ra như một cái đích nhất định phải đạt được cho dù phải hy sinh nhiều thứ. Quá chú trọng đến mục tiêu, con người ta dễ bị nó ám ảnh và chi phối, để rồi không nhận ra rằng bên cạnh nó, còn có nhiều mục tiêu khác cũng xứng đáng không kém để theo đuổi, hoặc cũng không ít xứng đáng đến mức phải vứt bỏ.

Nhân đây, tớ thuộc type người có thể bỏ một buổi làm chỉ để ngồi ngắm một nụ cười mà tới thích, nghe một giọng nói vốn đã rất quen thuộc nhưng vẫn có thể làm tớ nhớ nhung. Ít nhất đối với một người bình thường thì điều đó thật sự ...điên rồ. Tuy nhiên cho tớ hỏi, cậu có bao giờ nhìn thẳng vào khuôn mặt thông minh và cực kỳ đáng yêu của em gái tớ ? Cậu có thể tìm được bao nhiêu cô gái có đôi mắt sáng bừng như đôi mắt của nó ?

Cả 2 anh em tớ đều đồng ý rằng, khi một cặp nào đó giận nhau (thường thì bọn con gái vẫn giỏi trò này hơn cậu nhỉ), điều quan trọng nhất không phải là tìm hiểu xem ai đúng ai sai hay qui trách nhiệm cho ai, ai là người phải xuống nước trước (cái này thì đàn ông chúng ta vẫn giỏi hơn cậu nhỉ). Điều quan trọng nhất chính là hai người phải cùng nhau nhìn thẳng vào vấn đề và rút kinh nghiệm để những việc tương tự không tái diễn. Em gái tớ bảo rằng mỗi lần giận nhau, cậu không hề chủ động làm lành mà cứ im lặng một thời gian, sau đó lại nói chuyện với nó như chẳng có gì xảy ra cả. Sự giận hờn, những hiểu lầm (đôi khi rất trẻ con) đã chạy đi đâu khi chưa được hóa giải nếu không phải nó đang ứ đọng trong một góc nào đó trong sâu thẳm của mỗi người, chờ khi bị dồn nén đến mức không thể, nó sẽ nổ tung như một quả pháo, đến lúc đó không điều gì có thể cứu vãn..

Sau tất cả những gì em gái tớ kể, tớ đã bảo nó hãy dành thời gian suy nghĩ thật kỹ mối quan hệ với cậu. Thật là bất công cho cậu, đơn giản là vì tớ chưa bao giờ gặp cậu, không thể đánh giá một người tớ chưa bao giờ gặp mặt. Tuy nhiên, vì bạn gái cậu cũng là em gái tớ, nên nếu lời khuyên của tớ có chứa đầy thiên kiến và sự chủ quan thì cũng là điều dễ hiểu, đó là thiên kiến xuất phát từ tình thương cũng như sự quan tâm của một người anh. Dù sao, tớ vẫn thấy bất công cho cậu, vậy nên tớ viết mấy dòng này dành riêng cho cậu, coi như một lời xin lỗi vậy.

Dec 8, 2010

9:33 AM - No comments

Thung lũng tình yêu

Một ngày nắng đẹp, Đà Lạt trở nên ấm áp hơn. Tôi lại vác máy lang thang trên những đồi thông vi vút gió. Thung lũng tình yêu thơ mộng, con đường uốn lượng ôm lấy mặt hồ xanh biếc nước. Đà Lạt mùa này không nhiều khách du lịch, tôi có đủ yên tĩnh để trau chuốt những góc hình ưng ý nhất. Thung lũng càng về chiều càng đẹp, dường như cái hồn của Đà Lạt hội tụ về đây, trong một buổi chiều đang nhạt dần cơn nắng. Có gì đó hơi buồn phải không Đà Lạt ? Hay Đà Lạt chỉ buồn qua những shot ảnh của tôi...

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

From Dalat - TLTY

View toàn bộ album ở đây

Dec 7, 2010

7:52 AM - 5 comments

Đà Lạt những nẻo đường hoa ...dại

Người ta hay nói về Đà Lạt với những đồi thông vi vút gió, những ngôi biệt thự trầm mặc nhuốm màu thời gian, những con đường khép nép ôm lấy những đồi cây, thi thoảng nghiêng mình khoe những đường cong ngọt ngào thiếu nữ.

Nhưng Đà Lạt còn có một vẽ đẹp khác. Trong một buổi chiều mua đông giá lạnh, tôi vác máy ảnh lang thang qua những con đường thoai thoải dốc, hòa mình cùng với cỏ cây để ghi lại những sắc màu bình dị nhất của thành phố nhỏ này. Và tôi chợt nhận ra, Đà Lạt còn có một vẽ đẹp khác, một vẽ đẹp tuy bình dị nhưng cũng vô cùng thơ mộng, vẽ đẹp của những sắc màu hoa dại...

From Dalat

Trên bức tường của một khu phòng trọ sinh viên.
From Dalat

Bên bờ hồ Xuân Hương.
From Dalat

Cẩm tú cầu bên bờ hồ Xuân Hương.
From Dalat

Trong công viên Jersin
From Dalat

From Dalat

From Dalat

Ven đường Trần Hưng Đạo
From Dalat

From Dalat

Trên cổng của một ngôi biệt thự
From Dalat

Dã quy mọc ven đường
From Dalat

Dâm bụt ven đường
From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

From Dalat

Nụ hồng trước ngõ nhà ai...
From Dalat

Hoa sim
From Dalat

Dec 1, 2010

7:13 AM - 2 comments

Jerome becomes a jenius

From Neitcouq's blog

Từ Trí tuệ Do Thái ...

Không cần bàn thêm gì về quyển sách này vì đã có quá nhiều review về nó. Bạn nào thực sự muốn cải thiện (và hơn thế nữa :P ) trí nhớ của mình có thể tìm đọc. 79.000 VND (2 ly cafe Blue ?) cho một quyển sách có thể cải thiện khả năng ghi nhớ, thay đổi phương pháp học tập và thậm chí là thay đổi cả số phận của bạn theo chiều hướng tích cực, đây thực sự là một món hời.

Nguyên tắc của trí tưởng tượng
Một điều tưởng chừng phi lý có thể trở nên có lý với sự giúp đỡ của trí tưởng tượng sáng tạo.
Hãy tưởng tượng ra một thực tế khác, gạt ra ngoài tất cả những ý niệm về sự logic và tính khả thi, hãy nhận thức những điều bất khả thi bằng những phương thức khả thi.

Nguyên tắc của người sống sót
Thói quen và cảm giác thoải mái làm mọi thứ biến dạng. Hãy tiếp tục lang thang, cả về thể xác và tinh thần để trải nghiệm những gì mới mẻ.
Đừng bao giờ để mình cảm thấy hài lòng, thỏa mãn hay đạt đến độ thoải mái và đảm bảo về tài chính.

Nguyên tắc của sự hiểu biết
Để học tập mãi mãi, hãy đưa ra những câu hỏi và không bao giờ được coi bất cứ điều gì là chuyện hiển nhiên.

Nguyên tắc về việc nâng cấp
Chẳng việc gì phải phát minh ra một loại bánh xe khác. Tốt hơn hết là dùng cái đã có sẳn nhưng theo cách phù hợp nhất với những nhu cầu của riêng mình.

Nguyên tắc về nguồn cảm hứng
Hãy tự tìm cho mình một hình mẫu để bắt chước, bước những bước của người đó (nhưng không phải hoàn toàn mù quáng) và trên con đường đi hãy thêm vào những cải tiến, sáng tạo của bản thân.
Trích Trí tuệ Do Thái - Eran Katz

Đến thành phố Sương mù ...



Làm theo nguyên tắc thứ 2, cuối tuần bạn T có 1 chuyến "lang thang cả về thể xác và tinh thần" lên phố núi. Một vài công việc sẽ phải làm:
- Chạy quanh hồ Xuân Hương.
- Uống 1 ly đen nóng giữa bình minh sương mù trong tiết trời lành lạnh của mùa đông Đà Lạt.
- Đi dạo và take some photos với chiếc máy ảnh Canon 400D và bộ len kit khủng (hic, đồ mượn, hok biết mượn được hok nữa, hok có là cắn lưỡi ở nhà luôn).
- Tham dự một buổi học với các bạn sinh viên khoa sử đại học Đà Lạt (học nghiêm túc, hứa sẽ không quay qua quay lại ngắm gái như ngày xưa còn đi học).
- Lang thang một mình giữa hoàng hôn Đà Lạt, để chạm đến tận cùng của nỗi cô đơn, để nghe cái tôi nghiêng mình sột soạt, để biết mình còn có thể có thể nhớ, còn có thể thương. Và trên hết, để thấy mình đang sống.
- Uống với Khánh.
- Tán cô gái đâu tiên gặp được khi bước vào trường đại học Đà Lạt.
..........

Nov 30, 2010

6:48 AM - No comments

Những bài hát cũ

Căn phòng nhỏ trên lầu 3, chiếc Sony Walkman, "Cho em một ngày" của Dương Thụ và "Có đôi khi" của Lã Văn Cường qua giọng ca Hồng Nhung. Hắn nghe suốt cả một mùa hè, đôi lúc quên rằng mình đang ở giữa những ngày thi.

Không nhớ ngày đó, gã trai 18 với tâm hồn đầy bay bổng đã thấy được gì trong bài hát? Ngày đó, hắn chưa biết "nhả khói lên trời", trong đầu chưa gợn một bóng hình thiếu nữ.

Nhưng hắn của ngày đó biết mơ mộng. Và dám mơ mộng. Hắn bây giờ sau nhiều năm đã nhận thấy rằng mơ mộng giữa một thành phố khói bụi quả thật là một điều xa xỉ. Dù sao, hắn vẫn cố nghe lại bài hát với những cảm xúc hồn nhiên nhất.

Đã gần 10 năm rồi còn gì.



Cho em một ngày - Chính xác là bản phối guitar nhẹ nhàng này:

Nov 19, 2010

9:13 AM - No comments

Mỗi người đàn ông...

Leng biết Sơn đang nghĩ về Miên. Nếu thời gian quay ngược trở lại 20 năm trước chắc cũng vẫn xảy ra như thế thôi. Sơn sẽ từ bỏ ta để đến với người đàn bà kia nhưng anh sẽ không làm người đàn bà ấy dỗi hờn, xua đuổi anh nữa đâu. Anh sẽ biết cách ghì chặt lấy. Ta biết anh vẫn yêu nàng. Nhưng ơn trời, anh ấy là của riêng ta. Người đàn bà ấy thật quyến rũ nhưng Sơn lại không phải là của riêng nàng .

Nov 12, 2010

7:50 AM - 1 comment

Lần cuối

Không nhầm thì mình đã hơn 1 lần đề cập đến sự "lá cải hóa" của trang vietnamnet. Tuy vậy vẫn không ngờ tốc độ lá cải của nó nhanh hơn tưởng tượng rất nhiều. Lần cuối cùng nói về tờ báo này: xin chúc mừng vietnamnet đã thành cải bẹ !

Tối qua điện cho chú Vỹ, hỏi chú sao bỏ vietnamnet. Chú bảo: Nó thành tờ lá cải thật rồi con ạ. Mấy ổng ở trên nghe lời xúi bậy, chỉ biết chăm bẵm biến nó thành trang tin tầm thường câu khách.

Mình nói với chú rằng nó là tờ báo thể hiện rõ rệt nhất đặc điểm hiện tại của nền báo chí nước nhà : tha hóa và bất lực. Khi tin về kiến nghị dừng dự án Bauxit đặt cạnh tin hiếp dâm giết người chặt xác thì dĩ nhiên những tin được quan tâm nhiều nhất sẽ là những tin như thế này:
From Neitcouq's blog


Hy vọng tờ tamnhin.net mới ra đời mà chú Vỹ về cộng tác sẽ có bước phát triển tốt và được đón nhận rộng rãi trong một ngày không xa.

Nov 10, 2010

9:05 PM - No comments

Nhà mình

Nhà mình có ổi chín đầy cây, rụng đầy dưới gốc:
From Home

Bưởi treo lủng lẳng:
From Home

Oằn cả cây:
From Home

Đu đủ:
From Home

Nhà mình có con chó Phú Quốc suốt ngày nằm nhai giẻ rách, tới bữa cơm thì chui dưới gầm bàn dành ăn với đám mèo. Mình suýt nữa bị nó tợp 1 phát vì chơi trò tranh giẻ rách với nó. Má mình gọi nó là Mun hay Mực gì đó mình chả nhớ. Tại nó định cắn mình nên mình khinh, không thèm hỏi tên.
From Home

Còn đây là đám mèo dễ thương. May mắn lắm mới chụp được mèo bố với lũ mèo con. Mấy con mèo con chạy nhảy suốt ngày, chơi chán chúng lại chui vào buồng tối trốn mất nên không có cơ hội chụp hết được. Con mèo mẹ trốn đâu không biết.
From Home

Đây là con mèo con đẹp nhất trong 3 đứa. Hôm qua má bắt đem ra cho Dì Long, bỏ nó trong giỏ treo lủng lẳng thấy mà thương.
From Home

Nov 3, 2010

9:02 PM - 8 comments

Xóm nhỏ

Cái xóm nhỏ với vài ngôi nhà chụm quanh. Nếu lấy mảnh đất bỏ hoang nhà dì Hải làm tâm, quay một vòng bán kính 50 mét là gom được hết mấy ngôi nhà vào đó.

Bọn trẻ chúng tôi thân như anh em, cùng chơi cùng học. Những ngày hè oi bức mồ hôi nhể nhại mê mãi đánh bi đá bóng, những ngày đông chờ nước lũ lên kéo nhau đi bắt dế, những đêm trăng sáng cả một vùng quê yên bình dường như thức giấc bởi những tiếng hò hét của bọn trẻ con. Những trò chơi dân gian ngày đó cho tới giờ đôi khi còn tái hiện lại trong mỗi giấc mơ tôi.

Đám trẻ ngày ấy bây giờ đã lớn. Mỗi đứa đi mỗi nơi. Cái khu đất có bán kính 50m ấy bây giờ chỉ còn lại người già.

Tết. Bọn trẻ đứa về đứa không. Người lớn ở nhà ngồi tính. Dượng Năm chép miệng: năm nay anh Bi mầy không về, con Lan mới sinh. Cậu Bảy cười: Anh Việt chị Ly mầy năm nay về Bến Tre, năm nào cũng về nội, ông sui phân bì. Chị Tường mầy mới sinh cũng không về được. Cả nhà con Khanh vào Sài Gòn ăn Tết. Con Hợi mới lấy chồng. Năm nay nhà tao ăn Tết nhẹ nhàng. Cậu 8 Sinh thì bảo: thằng Phong con Nghi lên xe hôm qua. Xe kẹt ở Khánh Hòa, chắc về trễ. Cậu 8 Sương cười hà hà: con Hảo thì mùng 4 năm nào cũng bắt thằng Trực chạy xe máy từ Khánh Hòa về. Thằng Giống về rồi, ngày mai thằng Phú về, mấy anh em tụi bay đi đắp đường đi. 29 làm heo với tao...

Tết vừa rồi cậu 8 Sương bảo năm nay 8 Sinh làm, năm sau tới nhà tao. Ấy là cậu nói tới cái tiệc sau Tết, độ mùng 4 mùng 5. Buổi họp mặt nhỏ nhỏ để mấy đứa nhỏ ngày xưa quây quần. Để anh em tụi nó chén tạc chén thù, để rồi chúng lại ra đi, bỏ lại sau lưng cái hàng rào răng cưa mới phát và con đường đắp vội trước Tết vẫn chưa khô trong cái ẩm ướt của mưa Xuân lất phất. Bỏ lại sau lưng cả những nếp nhăn và những mái đầu mỗi năm mỗi bạc, những đôi mắt buồn đã quen với vô vàn những buổi tiễn đưa.

Vậy mà từ hôm qua, còn 3 tháng nữa mới tới Tết, tụi trẻ đã kéo về ngoài đó. Gần như đông đủ.

Cậu Bảy sắp mất rồi.

Nov 2, 2010

9:57 PM - 2 comments

Note 3/11/2010

Note 1: Talawas đình bản vô thời hạn. Không đưa ra lý do rõ ràng. Nhà văn Phạm Thị Hoài hết sức rồi ? Hay một kiểu phượng hoàng lửa, chết đi để tái sinh từ đống tro tàn ?

Note 2: Anhbasam bị tấn công. Lại sinh tử phù. Đề nghị khoa Khoa học máy tính của trường ĐH KHTN cho sinh viên làm đề tài tốt nghiệp: Sinh tử phù và phương pháp vô hiệu hóa.

Note 3: Vietnamnet lại đưa tin về NĐN ( mình ghét phải ghi đầy đủ họ tên của nhân vật này). Không biết đây là cái tin thứ bao nhiêu rồi. Sẽ không lạ nếu ngày mai vietnamnet giật tít :NĐN lộ hàng.Khi kẻ giết người man rợ được báo chí quan tâm đưa tin từng cử động một trong suốt hơn 1 năm trời không dứt, đó là một nền báo chí không bình thường (đã cố kiềm chế để không dùng từ bệnh hoạn).

Note 4: SN Quỳnh (?) Nhậu đê !!!

Nov 1, 2010

7:55 PM - 2 comments

Khoảnh khắc

"Có những khoảnh khắc thay đổi cả số phận của một con người". Câu nói đó có đúng không ? Khoảnh khắc không thể thay đổi số phận, bởi nếu đã tin vào số phận, thì khoảnh khắc chỉ là một phần của số phận mà thôi. Chính số phận đã tạo nên những khoảnh khắc.

Nhưng khoảnh khắc cũng là một phần của số phận. Và số phận là tập hợp của vô vàn những khoảnh khắc.

Gặp em là khoảnh khắc.
Nhớ em là nhiều khoảnh khắc. Yêu em là vô vàn khoảnh khắc.
Biết không thể yêu em là khoảnh khắc. Nó là khoảnh khắc của tối hôm qua.
Tuyệt đối quên được em là khoảnh khắc. Nó là khoảnh khắc của sáng hôm nay.

Bắt đầu tập Dịch cân kinh.

Oct 31, 2010

9:04 PM - 7 comments

Chào tháng 11

Tin nhắn:

Da Lat: Hey, SG lanh hok a, em sap thanh da roi ne. Hu hu...lanh wa !
SG: Uhm, moi bat dau lanh tu hom qua em.
Da Lat: Nho mat ao am nhen. A ma benh em dau long lam lam.
SG: Thanks. Sang gio nhac bao nhieu nguoi mat ao am roi e.
Da Lat: Da 2. Anh voi lai nguoi yeu cua em thoi.

Bình: Gái Đà Lạt, đẹp nên có quyền.

Vu vơ: SG bắt đầu lạnh. Nhớ giữ cổ nha em. Kẻo xoang lại phát. Nhắc vậy thôi, em đẹp nên em có quyền.

Sang đông rồi đó.

Oct 30, 2010

5:21 AM - No comments

Đa nghĩa...


Trên blog anhbasam.com có đăng 1 hình tấm hình khá thú vị (lấy lại từ rfi tiếng Việt). Bên phải là thủ tướng Nhật Bản Naoto Kan, bên trái là đồng nhiệm người Trung Quốc ông Ôn Gia Bảo. Người ở giữa thì "ai_cũng_biết_là_ai_đó".

Oct 29, 2010

8:28 AM - 5 comments

Biết phải làm sao ?

Ngày xưa...

Khi còn theo đuổi em, bị em cho leo cây nhiều lần. Giận. Nhưng trót thương rồi. Biết phải làm sao ?

Có hôm từ đầu tuần đã book lịch hẹn em cuối tuần cafe. Cuối tuần chẳng thấy em đâu, gọi điện thì nghe giọng em hốt hoảng: - Trời ơi, em quên mất. Giờ có việc quan trọng, để khi khác nha anh !
Giận. Nhưng trót thương rồi. Biết phải làm sao ?

Có hôm, chờ em trước nhà đưa sách cho em. Em bảo đợi em nửa tiếng. 30 phút sau gọi điện cho em. Em bảo em không ra được. Em làm biếng make-up !
Giận. Nhưng trót thương rồi. Biết phải làm sao ?

Có nhiều hôm như thế...
Giận. Nhưng trót thương rồi. Biết phải làm sao ?

Ngày nay....

Lâu lắm rồi không gặp.Hẹn em cf. Em đến sớm cả nửa tiếng. Sợ em ngồi lâu, anh vội vã đầu không kịp chải.

Bạn em gọi điện. Chờ em ở quán gần nhà. Em hẹn 8h.
Bạn em gọi điện. Chờ em ở quán gần nhà. Em hẹn 8h30.
Bạn em gọi điện. Chờ em ở quán gần nhà. Em bảo em đi công chuyện. Em không về kịp.
Bạn em gọi điện. Chờ em ở quán gần nhà. Em bảo chờ em 10 phút nữa em về...
Bạn em gọi điện...

Anh vẫn nói, vẫn cười, vẫn đùa, vẫn trêu chọc em...(biết làm gì hơn ?). Nhưng có một ý nghĩ bất chợt làm anh giật mình. Và chua xót.

Ngày xưa, anh cũng thế sao em ?

Oct 27, 2010

9:18 AM - 2 comments

Không ăn hại là được !

Tối nay nhắn tin, Quyên bảo mình ...ế. Nguyên văn tin nhắn: "E vat va ha anh ?" (Ế vật vã hả anh?). Đọc hoài mà hok hiểu, vì thật tình trong đầu chưa bao giờ nghĩ tới chuyện mình ...ế cả.

Tự nhiên bật cười. Nhớ tới thầy Thọ, lâu lâu gọi điện cho mình, nói gì nói một hồi rồi cũng tới chuyện đó. Như hôm qua, không biết nhậu ở đâu rồi gọi điện cho mình:
Thầy: -Mày đang làm gì ?
Trò: -Dạ em đang chơi thể thao.
Thầy: -Mầy mà cũng chơi thể thao à ? Chơi thể thao để làm gì ?
Trò: -Dạ cho đổ mồ hôi thôi thầy ạ.
Thầy: -Đổ mồ hôi để làm gì? Đổ mồ hôi cũng phải có triết lý của đổ mồ hôi chứ ! Mầy nói thầy nói có đúng không ? Đổ mồ hôi cũng có triết lý của đổ mồ hôi chứ (!?)...
Trò: -Dạ thầy, đúng ạ.
Thầy: -Mầy thì biết khỉ gì, nói gì cũng gật gật kêu dạ đúng dạ đúng. Tao ghét nhất là mấy thằng nói gì cũng gật gật dạ đúng dạ đúng. Mầy nói thầy nói có đúng không ? Tao ghét nhất là mấy thằng nói gì cũng gật gật dạ đúng dạ đúng. Không có lập trường. Mầy nói thầy nói có đúng không...
Trò: -Dạ đúng !
Thầy: -Tao ghét nhất...
Trò: -Dạ vì thầy là thầy của em mà.
Thầy: -Đổ mồ hôi cũng có triết lý của đổ mồ hôi chứ. Muốn đổ mồ hôi sao không ngồi cạnh đứa con gái nào đó. Hồi hộp cũng đổ mồ hôi được zậy.
Trò: -Dạ đúng ! Em hay hồi hộp khi đối diện với phụ nữ, đặt biệt là phụ nữ đẹp.
Thầy: -Mầy thì biết khỉ gì mà dạ đúng. Mầy thì có đứa con gái nào mà ngồi. Mầy thì biết gì về con gái...
Trò: -Dạ đúng, em chỉ biết nhậu (hơn thầy) thôi ạ. (lẩm bẩm trong đầu: không lẽ em tán đứa nào cũng gọi điện kể cho thầy nghe ? Thầy mà vào đây, 1 tuần em dắt 7 đứa khác nhau lên cầu Thủ Thiêm ôm eo ngóng gió abcxyz cho thầy coi, đừng khinh thường em thế chứ!)
Thầy: -Thôi, nói vậy chứ coi rồi vợ con đi. Cũng lớn rồi đó.
Trò: -Dạ còn trẻ mà thầy. Ngày xưa thầy hơn 30 mới lấy vợ. Cứ học theo thầy thì con vợ em giờ mới có 17 àh. Ở tù chết thầy ơi ! (vợ thầy nhỏ hơn thầy tới 10 tuổi).
Thầy: -Là tao đã có kinh nghiệm nên mới khuyên mi. Lấy vợ sớm chút đi, đừng lông bông nữa...Nếu mầy cần tư vấn cứ nói thầy biết, học trò của tao đầy, hông lẽ hông kiếm cho mầy 1 đứa, cứ đưa tiêu chuẩn đây tao kiếm cho, học trò của tao đầy, hông lẽ hông kiếm cho mầy đưa 1 đứa...
Trò: -Dạ được rồi em cảm ơn thầy trước...Hôm nào em về...
Trò (lẩm bẩm): học trò của thầy em còn lạ gì, đứa nào dễ thương chút là từa lưa hột dưa hết (cái này ở trong giới giang hồ nên em biết, lẽ dĩ nhiên thầy hông biết). Em là em canh me học trò của thầy Trực kìa. Ổng có 2 đứa học trò đẹp nhất huyện Hoài Ân, cả anh Đính là còn phải khen. Anh Đính bảo con em đẹp hơn con chị, thầy Trực thì bảo con chị đẹp hơn con em. Em thì em bảo con nào cũng được, 2 con càng tốt :D . Hỏi hoài mà thầy Trực không chịu, hay là thầy chê học trò này chưa đủ tài đức không biết. Mà cũng có thể là thầy Trực trả thù em cái zụ có mấy bà chị nuôi để giành ăn hết (theo lời của thầy), không chịu pass xê qua cho ổng. Em bảo chân mấy chỉ dài tới nách, thầy đứng mới tới ... ngực ăn uống được gì, vậy mà thầy cũng không tin. Thầy giỏi thầy hỏi sư phụ giúp em đi !).

Nói chứ, khi nào tác phong chững chạc, không làm biếng, không ở dơ, không ngủ nướng, không ngang tàng, không nhậu nhẹt, không chạy xe ẩu, không làm thơ, không chửi thề...thì khi đó sẽ lập gia đình. Con trai tuổi Hợi, ngoài 30 họa may mới từ bỏ được những thứ đó, xem ra cũng vừa đúng tam thập nhi lập, như vậy không phải là trễ. Thông minh, đẹp trai, biết hút thuốc lá như mình thì kiếm vợ mấy hồi. Vợ ư? thực ra đẹp xấu không cần, chỉ cần không ăn hại là được, he he.

Oct 25, 2010

9:42 PM - No comments

Tự vấn 2

Thằng Đạo gọi điện, bảo chạy qua 63 Phạm Văn Hai. Hỏi có ai bên đó, nó bảo có nó và thằng Tâm. Thằng Đạo là bạn đại học của mình, thằng Tâm là bạn học phổ thông, tự nhiên 2 thằng đó ngồi nhậu với nhau mà không có mình, kể ra cũng hơi ...phí.

Nhưng buổi tối còn bận lên trường, không thể nói đi là đi. Với lại bỏ nhậu cũng lâu rồi, giờ cầm đến chai bia tự nhiên hết muốn uống. Nghĩ vậy nên tìm cách từ chối, nói láo với nó tối nay có kiểm tra nên không nghỉ được, kỳ thực tinh thần là tối nay lên lớp ngồi chơi, chờ tới 9h chạy qua đón Khánh Uyên đi cafe, hai anh em đã hẹn nhau lúc chiều. Thằng cu nài nỉ chửi mắng một hồi, mình chán quá phải hứa lại là sau khi lên lớp điểm danh sẽ chạy qua.

Từ Nguyễn Thái Sơn chạy xuống Nơ Trang Long, qua Đinh Tiên Hoàng theo Võ Thị Sáu, đó là con đường đến lớp ngắn nhất tới 3/2. Dĩ nhiên vì đi học nên mới chạy đường đó, nếu qua 63 với tụi nó thì cứ việc chạy hết Nguyễn Thái Sơn, ra Trường Sơn chạy xíu là tới.

Đang tà tà trên đường Võ Thị Sáu thì thằng Đạo lại call lần nữa, giục lên trường điểm danh gấp rồi chạy qua. Vừa cất điện thoại vào túi thì vô thức đánh tay lái qua Trần Quốc Thảo thẳng đường chạy lên Tân Bình. Ừ thì nhậu, chả cần điểm danh điểm diện gì ráo ! Khánh Uyên hả ? anh bận việc quan trọng không qua đón em được, lát em về với bạn nhé !

***
Có một triết gia nào đó đại để nói rằng: một quyết định tồn tại từ trước cả khi bạn tạo ra nó. Nghĩa là khi bạn nghĩ rằng bạn đang "make a decision", thì thật ra cái decision đó nó đã tồn tại từ trước đó rồi. Và khi bạn nghĩ bạn có thể làm chủ một quyết định, thì đó cũng chỉ là một cách bạn đánh lừa chính bản thân mình mà thôi. Cũng như chuyện đi nhậu, thực ra cái quyết định bỏ học đi nhậu đã hình thành ngay từ lúc thằng Đạo gọi lần thứ nhất chứ không phải được đưa ra sau đó chừng 20 phút, sau cuộc gọi thứ 2. Và cái việc đi lòng vòng giả bộ đến trường cũng chỉ là 1 cách đánh lừa bản thân để khỏi áy náy mà thôi. Đó là 1 phản ứng rất "người".

Tự vấn: Lần sau muốn đi nhậu thì cứ đi nhậu, chạy lung tung chỉ tổ mất thời gian. Đã biết rõ kết cục, sao lại tự lừa dối mình làm gì?

Oct 24, 2010

8:59 PM - 3 comments

HP tuyển dụng

Trung tuần tháng 9, một số báo đưa tin HP đầu tư 1 số tiền khá lớn thành lập cty phần mềm ở QTSC (Công viên phần mềm Quang Trung). Đây là tin vui cho anh em lập trình viên, đặt biệt là trong giai đoạn có rất ít nhà tuyển dụng có chất lượng về software.

Vào đầu tháng 10, neitcouq có nghe đồng nghiệp nói HP đăng thông tin tuyển dụng trên tờ quảng cáo ...tuổi trẻ (bản giấy). Search trên mạng thì không thấy thông tin tuyển dụng của HP ở bất kỳ trang tuyển dụng trực tuyến nào. Neitcouq hơi khó hiểu khi HR của HP lại puplic thông tin theo 1 channel quá truyền thống như thế. Có thể nói gần 100% dân IT thứ thiệt sẽ không bao giờ lật ra 1 tờ quảng cáo của báo giấy để tìm kiếm thông tin tuyển dụng. HP có chiến lược tuyển dụng "huyền bí" gì, hay chỉ HR của họ không nắm rõ đặc thù này của ngành IT (điều này ít khả năng xảy ra) ?

Dù sao mới đây HP cũng giới thiệu 1 website trên đó cho phép tạo 1 register form thông qua google document để đăng ký hồ sơ tuyển dụng. Nhìn sơ qua thì CV temple cũng không được good lắm. Bạn nào quan tâm có thể xem link này.

Oct 22, 2010

9:23 PM - 1 comment

Vài nhận xét

Tối qua ghé Fahasa tham dự buổi nói chuyện với những người nổi tiếng (gọi như thế có đúng không nhỉ) của FLI (FPT Leader Institute) . Nghe bác Nguyễn Vũ Tuấn Anh bàn về nhân trắc học trong quản trị nhân sự. Sáng nay ghi vội mấy dòng coi như là bài thu hoạch.

1/ Tò mò về diễn giả.

Thú thật mình đến vì tò mò về diễn giả nhiều hơn là vì chủ đề mà ông đề cập. Và mình chắc không ít cử tọa phía dưới cũng có cùng mục đích đó.

Bác Nguyễn Vũ Tuấn Anh vừa rồi nổi tiếng về vụ "thề thốt" có khả năng ngăn mây đuổi mưa cho đại lễ 1000 năm Thăng Long Hà Nội. Còn nhớ tờ điện tử vietnamnet.vn có tổ chức một buổi tọa đàm trực tuyến với bác. Mình đọc những câu trả lời của bác nhưng thấy không "phục" lắm. Đọc tới đọc lui cũng không hiểu là bác NVTA có khả năng gì, "ngăn mây đuổi mưa" hay chỉ là khả năng dự báo (ôi sao mình ngu thế không biết !). Bác nói là bác đuổi được, nhưng khi yêu cầu dẫn chứng thì chỉ dẫn chứng những lần bác ấy dự báo đúng thế này thế nọ ??? Mà khả năng dự báo cũng còn thòng thêm cái ...xác suất. Mà xác suất thì ... mình dự đoán anh Nam sẽ còn làm tổng giám đốc FPT trong 5 năm nữa, xác suất 90%, mọi người nghĩ sao, he he.

Bác NVTA mà một trong số ít người tin rằng (và quả quyết tin rằng) Kinh Dịch là một phần của nền văn hóa Đông Phương - nền văn hóa của người Lạc Việt - tổ tiên của người Việt Nam ta. Bạn nào quan tâm có thể tìm đọc cuốn "Tìm về cội nguồn Kinh Dịch". Bác ý còn là người sáng tạo ra Lạc Việt độn toán (mà bác khiêm tốn chỉ nhận là khôi phục lại từ những di sản còn lưu truyền trong văn hóa phương Đông) - một phương pháp dự đoán ...đủ thứ. Cá nhân mình rất thích những người có niềm tin mạnh mẽ và sẵn sàng sống chết để bảo vệ niềm tin đó. Dĩ nhiên niềm tin đó phải dựa trên những cơ sở chấp nhận được, nói nôm na là phải "có lý" một chút và đừng quá ảo tưởng (kiểu như Marx ???, he he).

2/ Về buổi nói chuyện
Nhận xét đầu tiên là có vẻ như buổi nói chuyện chưa bám sát chủ đề lắm. Tại sao ? Vì chủ đề đưa ra là "Nhân trắc học trong quản trị nhân sự" nhưng diễn biến thực tế không đúng như vậy. Trước hết hãy xem định nghĩa về nhân trắc học:

Anthropometry (Greek άνθρωπος, man, and μέτρον, measure, literally meaning "measurement of humans"), in physical anthropology, refers to the measurement of the human individual for the purposes of understanding human physical variation.

Nguồn: wikipedia

Nói nôm na nhân trắc học là "phép đo người" hay là bộ môn khoa học nghiên cứu về hình thể con người và phép đo đạt trên thân thể con người với mục đích tìm hiểu những biến đổi trên đó.

Đây là một khái niệm khá mới (1883) nếu so với lịch sử lâu đời của nhân tướng học trong văn hóa Phương Đông. Nếu so sánh đối tượng và tiêu chí nghiên cứu thì giữa nhân trắc học và nhân tướng học có nhiều điểm chung. Tuy nhiên trong khi "tiêu chí đo lường" của nhân tướng học rất phong phú thì nhân trắc học truyền thống chỉ dựa trên 10 số đo căn bản trên cơ thể con người. Ở một góc độ nào đó thì Nhân tướng học chính là nhân trắc học của người phương Đông.

Quay lại chủ đề, mình cho rằng buổi nói chuyện chưa bám sát chủ đề là vì 2 lý do:
a. Diễn giả là người có kinh nghiệm về nhân tướng học (và có thể là các kiến thức khác liên quan đến khoa học huyền bí phương đông), chứ chưa hẳn là chuyên gia nhân trắc học (theo nghĩa rộng) và càng không phải là chuyên gia nhân trắc học trong quản trị nhân sự. Dẫn đến lan man, không đúng chủ đề cần thảo luận.

b. Thính giả, vì không có những hiểu biết căn bản về nhân trắc/nhân tướng học và vì những quan tâm "ngoài luồng" của mình (về các vấn đề liên quan đến diễn giả, về "hậu vận" của bản thân) đã liên tục đưa buổi nói chuyện đi chệnh hướng. Chẳng hạn có bạn "bổng dưng lại ... hỏi" về Người Maya, ngày tận thế. Lại có bạn hỏi về chuyện đuổi mưa đại lễ...Đồng ý rằng có nhiều bạn tham dự chỉ để "mục kích sở thị" bác NVTA, xem thử bác có phải là người thế nào mà lại có những phát biểu ghê gớm như vậy (như mình chẳng hạn, he he), lại có người tới với hy vọng có duyên được Thiên sứ đuổi mưa xem cho 1 quẻ hậu vận .v.v. Với thời gian hạn hữu hơn 1 tiếng đồng hồ, cho dù là ...bố của thiên sứ cũng khó lòng mà đáp ứng hết được chứ huống hồ là thiên sứ.

Nói chung buổi nói chuyện tối qua chỉ mới dừng lại ở mức "Nhân tướng học for newbie" hay chính xác là buổi nói chuyện phiếm về nhân tướng học chứ chưa thực sự là buổi nói chuyện nghiêm túc về "Nhân trắc học trong quản trị nhân sự" (vốn cần nhiều thời gian và cũng cần nhiều diễn giả hơn, thậm chí phải có cả những chuyên gia về nhân sự có am hiểu về nhân trắc chứ không phải chỉ một chuyên gia về nhân tướng không am hiểu nhiều về quản trị nhân sự). Ở một góc nhìn lạc quan hơn, dù sao buổi nói chuyện cũng thỏa mãn được không ít người, những người có ý định gặp gỡ trực tiếp phù thủy đuổi gió ngăn mưa ( hay chém gió ngăn mưa) , những người đang ganh tỵ và muốn tranh đua với nữ hoàng dao kéo Phi Thanh Vân, mong muốn tìm một lời khuyên trước khi quyết định 1 lần sửa mũi vạn bước lên mây. Hay kể cả những người có ý định relax cuối tuần...:)). ( mình thấy có nhiều người hỏi về vấn đề "nhân tướng và dao kéo", thực ra không cần phải tới bác Tuấn Anh đâu, ai cũng biết muốn nổi tiếng thì không cần sửa mũi, thay vào đó cứ việc độn Silicon vô ngực, càng nhiều càng tốt :D )

3 Thay lời kết.

a. Về Nhân tướng học nói riêng và khoa học huyền bí phương Đông nói chung.

Là dân tự nhiên, bạn nghĩ thế nào về nhân tướng học ? Nói như bác NVTA, nó không có 1 cơ sở khoa học nào, nhưng nó đã tồn tại, và vì nó tồn tại đến mấy ngàn năm không bị đào thải cho nên chắc chắn nó phải dựa vào một lý thuyết nào đó, một siêu lý thuyết đã bị đánh mất ở một nền văn minh cực thịnh mà tới bây giờ các nhà khoa học vẫn đang tìm kiếm trở lại. Siêu lý thuyết đó (mà NVTA tạm gọi là lý thuyết Âm dương Ngũ Hành trước khi tìm ra nó) phải chăng cũng chính là lý thuyết mà mấy chục năm cuối đời Einstein vẫn mãi miết đi tìm (và đã thất bại) - thuyết trường thống nhất.

NVTA cho rằng nhân tướng học (cũng như các khoa học huyền bí khác) hoàn toàn có thể được xem là một lý thuyết khoa học vì nó có đầy đủ các yếu tố cấu thành của một lý thuyết khoa học: tính nhất quán, tính hoàn chỉnh, tính hợp lý.... kể cả tính tiên tri. Mình thì nghi ngờ ở tính tiên tri này, nó có thật sự có tính tiên tri hay chỉ là một sự ám thị tri giác, kiểu như 10 lần thầy phán sai thì không ai nhớ nhưng chỉ cần 1 lần phán đúng là khen thầy giỏi, đồn đoán lung tung. Dĩ nhiên mình không hồ đồ tới mức phủ định cả một đặc trưng văn hóa đã tồn tại mấy ngàn năm, nhưng điều quan trọng của người làm khoa học, và cả người đam mê khoa học là "phải biết đặt câu hỏi" như Einsteins từng nói. Mình có thể tin vào một vài điều huyền bí, nhưng dù sao vẫn thiếu một xác tín.

b. Về vấn đề quản trị con người hiện đại.

Cổ nhân dạy: Dụng nhân như dụng mộc. Quản lý con người là cả một nghệ thuật, nó bao gồm nhiều thứ hơn là việc phát hiện năng lực của mỗi cá nhân hay níu giữ cho công ty những người tài giỏi. Trong nghệ thuật quản trị nhân sự hiện đại, người quản lý giỏi không hẳn chỉ là người tìm ra và sở hữu được nhiều người giỏi. Người quản lý giỏi còn phải là người giải quyết bài toán tối ưu hóa một cách xuất sắc, sắp xếp đúng người đúng việc, đồng thời có sức ảnh hưởng đến nhân viên của mình, giúp họ trở nên hoàn thiện hơn, giỏi hơn, nhận thức rõ về khả năng của mình hơn sau mỗi công việc.

Nhân trắc học (chứ không phải nhân tướng học) nếu tồn tại như một phương pháp đánh giá trong quản trị nhân sự thì theo mình, nó chỉ có giá trị tham khảo bước đầu, bởi vì tính khách quan của nó (tướng mạo trời sinh mà). Cuối cùng, vấn đề cốt tử trong quản trị con người vẫn là cái tâm, cái tầm của người lãnh đạo mà thôi.

Oct 20, 2010

9:30 PM - No comments

Tự vấn 1

Girl lạ: Dạ của chú hết 2 ngàn.
Neitcouq: Chú gì mà chú. Tại dạo này anh làm biếng cạo râu thôi.
Girl lạ: Dạ của anh hết 2 ngàn.
Neitcouq: Đọc gì mà chăm chú thế ?
Girl lạ: Dạ đọc truyện ma.
Neitcouq: Ơ, xinh thế kia mà đọc truyện ma !
Girl lạ: Dạ xinh mới đọc truyện ma chứ.
Neitcouq: Thế có ma nào dễ thương đeo kính cận không ?
Girl lạ (ngước đôi mắt ngây thơ qua đôi kính cận) : hi hi...

Tự vấn: Sao dạo này mình dẽo mồm thế không biết. Ngày xưa mình hay chửi thằng Đạo vì cái thói trăng hoa mồm miệng này, giờ lại có nguy cơ mắc phải. Nghiêm túc kiểm điểm và bỏ gấp thôi.

Oct 19, 2010

Thầy và trò....

Lên bệnh viện thăm thầy. Khoa thần kinh ngoại của bệnh viện Chợ Rẫy chật ních những người. Toàn là ca nặng. Thầy nhập viện 10 ngày mà không có giường, vẫn phải nằm ở ngoài hành lang.

Thầy bảo hàng ngày nằm đó chứng kiến cảnh ra vào liên tục, nhiều ca bệnh viên lắc đầu trả về, riết rồi muốn lạc quan cũng khó. Thầy bảo đang chờ án tử hình, chụp phim mấy lần mà vẫn chưa có kết quả. Cũng dễ hiểu vì sao thầy bi quan như vậy.

Thầy bảo ngày xưa đi bộ đội dọc ngang khắp các chiến trường mà chẳng bị một vết thương nào, đối diện với các chết sao mà nhẹ nhàng. Còn giờ nằm bệnh viện mấy ngày, nghĩ tới cái chết không khỏi nặng nề. Mình nói thanh niên miền Bắc hồi đó được tuyên truyền tốt, vác súng đi B khác gì Kinh Kha đi hành thích vua Tần, quyết xanh cỏ đỏ ngực, chết chóc kể vào đâu. Thầy nói ừ, vát súng đi trong tiếng nhạc hào hùng, chỉ muốn chạy ngay ra chiến trường, xẻ dọc Trường Sơn vào Nam, dọc đường gặp mấy em văn công hay thanh niên xung phong là vui thôi rồi, quên cả bom đạn. Tự dưng mình nhớ tới câu thơ của Quang Dũng: Khèn lên Man điệu nàng e ấp/ Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ...Ngày xưa thầy giảng bài này hay lắm.

Thầy là bộ đội thông tin cấp sư đoàn. Thầy nói thầy chỉ xuống tới cấp sư đoàn là hết. Hầm của thầy lúc nào cũng bên cạnh hầm của tham mưu sư đoàn, nên an toàn của thầy ngang với sư đoàn trưởng (ak, hèn chi đi lính mấy năm mà không có vết thương nào, thầy xạo ghê !). Ngày xưa thầy dọc ngang chiến trường Bình Long, Bình Phước, có khi xuống cả Củ Chi phối hợp với du kích địa phương. 30/4 thầy cũng vào Sài Gòn, sau đó 1 năm liền đóng quân ở Bình Dương, gần Sóng Thần bây giờ.

Mình hỏi sao lúc đó thầy hông ở lại quân đội, giờ chắc VIP rồi. Thầy nói đi bộ đội 6,7 năm trời, được về nhà là mừng lắm còn nghĩ chuyện ở lại làm gì nữa. Thầy đi bộ đội năm 17 tuổi, lăn lộn mấy năm trời ở chiến trường ác liệt miền Đông, giải ngũ, thầy về học đại học sư phạm Vinh. Ngày xưa mình còn đi học, thầy chưa từng chia sẻ những điều này.

Thầy bảo đứng giữa ranh giới của sự sống và cái chết, thầy ngộ ra được nhiều điều hay mà bình thường không thấy được. Thầy bảo thầy giống như Jack London trong "Tình yêu và cuộc sống" đứng giữa sự sống và cái chết, chợt nhận ra nhiều điều. Đợt này về, thầy sẽ nghỉ hưu luôn.

Có một điều mà mình chưa có dịp nói với thầy. Thực ra không phải chỉ khi trực tiếp đứng giữa sự sống và cái chết con người mới nhận ra được nhiều điều. Mà khi thấy những người mình thương yêu và quí trọng đứng giữa sự sống và cái chết, con người ta cũng tự nhận thấy được nhiều điều thú vị lắm.

Tin nhắn của thầy:

Tạm về cõi thực. Cảm ơn nhiều. Quyết chiến đấu với bệnh bằng tấm lòng của các em đã dành cho thầy. Trực.

Oct 13, 2010

9:29 PM - No comments

Thuật hoài

Thế sự du du nại lão hà?
Vô cùng thiên địa nhập hàm ca.
Thời lai đồ điếu thành công dị,
Vận khứ anh hùng ẩm hận đa.
Trí chủ hữu hoài phù địa trục,
Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà.
Quốc thù vị báo đầu tiên bạch,
Kỷ độ Long Tuyền đới nguyệt ma.

Thuật hoài là bài thơ duy nhất còn lại của Đặng Dung. Hình như trong sách giáo khoa PTTH có giới thiệu bài thơ này. Search trên mạng thì thấy có khá nhiều bản dịch, thất ngôn bát cú có, lục bát có, song thất lục bát cũng có. Hai bản dịch được xem là thông dụng nhất là của cụ Tản Đà và cụ Phan Kế Bính.

Bản dịch của Tản Đà

Việc đời man mác, tuổi già thôi!
Đất rộng trời cao chén ngậm ngùi.
Gặp gỡ thời cơ may những kẻ,
Tan tành sự thế luống cay ai!
Phò vua bụng những mong xoay đất,
Gột giáp sông kia khó vạch trời.
Đầu bạc giang san thù chửa trả,
Long tuyền mấy độ bóng trăng soi.

Bản dịch của Phan Kế Bính

Việc đời bối rối tuổi già vay,
Trời đất vô cùng một cuộc say.
Bần tiện gặp thời lên cũng dễ,
Anh hùng lỡ bước ngẫm càng cay.
Vai khiêng trái đất mong phò chúa,
Giáp gột sông trời khó vạch mây.
Thù trả chưa xong đầu đã bạc,
Gươm mài bóng nguyệt biết bao rày.

Neitcouq mạn phép dịch lại bài thơ này, như một cách tưởng nhớ đến thầy của mình - người đang chiến đấu hàng ngày với căn bệnh hiểm nghèo tại bệnh viện Chợ Rẫy. Cầu mong cho thầy chóng khỏe.

Bản dịch của Neitcouq:

Việc đời dang dỡ đã già sao ?
Vũ trụ mênh mông thế cuộc nào.
Được thời sĩ tốt làm nên chuyện
Lỡ vận anh hùng nuốt hận đau.
Phò chúa những mong vần thế cục
Rửa binh nào kéo được sông trời.
Nợ nước chưa đền đầu đã bạc
Gươm mài còn sáng bóng trăng soi.

Oct 10, 2010

Vài tip nhỏ phòng giúp chống virus máy tính

Có nhiều bạn sử dụng máy tính sau 1 thời gian thấy máy chạy rất chậm, chương trình khởi động mất thời gian hoặc khi vận hành hay bị lỗi...Dùng phần mềm quét virus để kiểm tra thì phát hiện cả ngàn con. Quét đi quét lại nhiều lần vẫn không hết. Nhiều trường hợp nghiêm trọng phải cài lại máy. Nói chung là rất tốn thời gian và công sức.

Mình đưa ra đây vài tip nhỏ, hy vọng sau khi đọc xong mọi người có thêm 1 chút ít kinh nghiệm trong việc phòng chống virus cho máy tính của mình. Đây chỉ là những tip đơn giản dành cho những ai không hiểu nhiều lắm về máy tính, dân pro thì khỏi bàn.

Các nguồn lây lan chủ yếu:

Có nhiều kịch bản để virus xâm nhập vào máy tính của bạn, mình chỉ liệt kê ra đây 1 số phương thức lây lan chủ yếu, xếp loại giảm dần theo mức độ thường gặp :

1/ Qua các phần mềm gởi nhận message: Yahoo, Google talk, Skype ...
2/ Qua USB
3/ Qua các trang web đen, các trang chia sẻ, download keygen, phần mềm bất hợp pháp. Về bản chất là 1 đường link chứa link virus, troyan, worm giống như phương thức 1.
4/ Qua việc cài đặt các phần mềm không rõ nguồn gốc, các bản vá, key gen dùng để bẻ khóa các phần mềm bất hợp pháp.

Sau khi đã biết được các nguồn lây lan chủ yếu của virus, việc phòng chống thực sự không có gì "huyền bí" cả.

Phòng chống:

Điều kiện tiên quyết là máy tính của bạn phải có một anti virus software chạy thường trú và có khả năng update thường xuyên. Hai yêu cầu này giúp chương trình duyệt virus bảo vệ máy tính của bạn mọi lúc mọi nơi và đồng thời nhận dạng được những dòng virus mới nhất..

Sau đây là cách phòng ngừa tương ứng với từng kịch bản vừa nêu ở trên:

1/ Tuyệt đối không click vào những đường link lạ trên cửa sổ messenger. Làm thế nào để phân biệt được link lạ với link không lạ ? Câu trả lời rất đơn giản, link lạ nghĩa là link vào những website không quen thuộc. Bạn có thể phân loại dựa vào kinh nghiệm lướt net và trực giác của mình. Trường hợp vẫn muốn lick vào (người ta hay chết vì tính hiếu kỳ), có thể có 2 cách giải quyết:
- Xác nhận lại với người đã gởi message về đường link đó.
-Surf gián tiếp qua 1 trang khác, chẳng hạn google translate.

2/ Trước khi cắm bất kỳ 1 thiết bị ngoại vi nào vào máy tính thông qua cổng usb, đảm bảo rằng phần mềm chống virus của máy vẫn đang chạy. Sau khi cắm vào, tốt nhất nên dùng phần mềm chống virus đó quét 1 lần trên ổ đĩa vừa cắm vào.

Tuyệt đối không bao giờ double click lên ổ đĩa ubs để truy cập vào các thư mục bên trong nó. Thay vào đó làm ơn hãy duyệt thư mục bằng tiện ích explorer của Windows.

3/ Không nên vào các trang web đen, các trang chia sẻ software lạ. Trường hợp bắt buộc phải download software hay tài liệu, tốt nhất là vào những trang đã được biết đến rộng rãi, có nhiều thành viên và có độ tin cậy. Trước khi download, nên đọc 1 lần qua các comment bên dưới. Điều này thật sự hữu ích vì nó có khả năng giúp bạn phát hiện link có virus nếu như ai đó đã phát hiện và gởi comment cảnh báo cho những người sau.

4/ Một vài người có nhu cầu down những phần mềm thương mại có chứa các bản vá (patch) hoặc file keygen tạo key để crack. Trong những bản patch hay keygen này rất có khả năng kèm theo virus. Trường hợp bất khả kháng, hãy nhớ rằng chỉ nên download ở những trang chia sẻ có độ tin cậy cao và đọc kỹ comment của những người trước. Một điều tối quan trọng là phải bảo đảm khi cài đặt, antivirus của bạn đang chạy thường trú và đã update dữ liệu virus mới nhất.

Chống ?

Dĩ nhiên đó là điều chẳng ai muốn. Nhưng rồi cũng có 1 lúc nào đó máy tính của bạn thực sự bị virus xâm nhập cho dù bạn đã thực hiện hết tất cả những phương thức phòng ngừa nêu trên. Làm gì được nữa, giặc tới nhà thì đánh thôi.

1/ Hãy update ngay antivirus của bạn để nó cập nhật dữ liệu mới nhất. Tiến hành quét. Khởi động và quét lại lần nữa.

2/ Nếu vẫn còn ? Antivirus của bạn mặc dù không thể duyệt hết nhưng ít ra nó sẽ nhận biết được tên của con virus. Hãy search trên google để có thông tin về con virus này. Rất có thể bạn sẽ có được thông tin về cách hóa giải nó bằng tay (không phải diệt tự động) hoặc là antivirus nào có thể diệt được nó. Nếu dòng virus không quá mới, bạn hầu như sẽ tìm được phương pháp diệt chúng khi search trên google.

Gợi ý nhỏ: với những virus xuất phát từ Vietnam, BKAV duyệt rất tốt. Thường thì BKIS có thể tung ra bản update để diệt virus chỉ sau khi nó vừa xuất hiện 1->3 ngày. Những virus từ nước ngoài thì ngược lại.

Bạn có thể xem link này để biết các antivirus được xếp loại như thế nào, qua đó có thể lựa chọn cho mình antivirus thích hợp. Bản thân tôi thích dùng NOD32 vì tính gọn nhẹ và tốt rất ít bộ nhớ của nó.

3/ Chỉ dành cho các Eva: nếu bạn thực sự vô phương với con virus khó chịu đang ở trong máy sau khi đã đọc là làm theo những tip của bài viết này ? Hãy tóm ngay 1 anh chàng IT nào gần nhất ! Tôi chưa thấy một gã IT nào vừa thiếu galant vừa không mê gái cả ;)

Oct 8, 2010

7:32 PM - No comments

Nobel hòa bình

Nobel hòa bình luôn là giải thú vị nhất trong tất cả các giải Nobel được trao hàng năm.Năm ngoái khi tổng thống Mỹ vừa mới đắc cử Barack Obama nhận giải này, đã có nhiều chỉ trích cho rằng ông chưa làm gì để xứng đáng với giải thưởng đó. Mình có viết 1 entry nho nhỏ và cho rằng đó là sự đánh cuộc của Nobel Committee.

Nobel năm nay cũng thú vị không kém khi nó gây ra 1 làn sóng tranh cãi dữ dội (ít nhất là về phía nhà nước Trung Quốc) vì được trao cho 1 nhà bất đồng chính kiến nước này, ông Lưu Hiểu Ba - người đang thọ án 11 năm tù vì mang tội chống phá lật đổ nhà nước.

Trung Quốc với dân số đông nhất thế giới, với niềm tự hào đã đóng góp những phát minh quan trọng cho sự phát triển của nhân loại, từ lâu vẫn mong mõi ai đó sẽ đem về cho quốc gia giải Noble đầu tiên. (Đã có những giải Nobel trao cho người Trung Hoa, nhưng không phải quốc tịch Trung Quốc). Vậy mà giải Nobel đầu tiên của người Trung Quốc này (mặc dù không phải là giải Nobel khoa học như họ mong muốn, nhưng dù sao cũng là giải Nobel) lại đưa họ vào thế phải uống một chén đắng.

"Liu Xiaobo is a convicted criminal sentenced to jail by Chinese justice. His acts are in complete contradiction to the purpose of the Nobel Peace Prize" - CNN dẫn lời Mã Triều Húc. Bắc Kinh gọi đây là "Sự phỉ báng", chỉ có điều không biết phỉ báng cái gì, phỉ báng TQ hay phỉ báng giải Nobel.

Truyền thông trong nước thì không thấy giật title theo kiểu thông thường, chỉ thấy các title theo kiểu: "Trung Quốc phản đối...".

Thử đặt giả thuyết một nhà bất đồng chính kiến nào đó của nước mình đoạt giải Nobel ngay khi vừa bị nhốt vào tù vì tội "Chống phá lật đổ chính quyền", quả là một tình huống éo le nhưng xác suất không hề nhỏ nhỉ ?

Oct 7, 2010

12:33 AM - No comments

Nhớ NT

From Nha Trang
Mình thích con đường này. Bé Uyên bảo cái tháp xấu hoắc. Nhưng mình nghĩ không có cái tháp, con đường sẽ đơn điệu lắm.

Tự nhiên thấy nhớ Nha Trang. Nhớ con đường Trần Phú trải dài theo bờ biển đầy nắng. Nhớ buổi sáng sôi động trong quán cafe Bốn Mùa với tách cafe đậm đà hương vị miền Trung mà Sài Gòn không dễ gì tìm được. Nhớ nước biển xanh trong giữa trời mùa hạ. Nhớ cát trắng mịn màng như làn da của thiếu nữ non tơ. Nhớ buổi tối một mình lang thang giữa con đường tĩnh lặng, chợt thèm biết mấy chút hơi ấm từ bàn tay bé nhỏ của ai kia.

Nhớ cả cái đám xe ôm láu cá, chuyên dàn cảnh lừa lấy tiền của khách du lịch. Chút xíu nữa là mình trở thành nạn nhân thứ xxx của họ.

Nhưng chả thèm nhớ Vinpearl. It's just for children !.

Mình yêu cái thành phố bé nhỏ này mất rồi. Yêu ngay từ lần gặp đầu tiên. Yêu như thể mình yêu một người con gái vậy.