Dec 1, 2010

7:13 AM - 2 comments

Jerome becomes a jenius

From Neitcouq's blog

Từ Trí tuệ Do Thái ...

Không cần bàn thêm gì về quyển sách này vì đã có quá nhiều review về nó. Bạn nào thực sự muốn cải thiện (và hơn thế nữa :P ) trí nhớ của mình có thể tìm đọc. 79.000 VND (2 ly cafe Blue ?) cho một quyển sách có thể cải thiện khả năng ghi nhớ, thay đổi phương pháp học tập và thậm chí là thay đổi cả số phận của bạn theo chiều hướng tích cực, đây thực sự là một món hời.

Nguyên tắc của trí tưởng tượng
Một điều tưởng chừng phi lý có thể trở nên có lý với sự giúp đỡ của trí tưởng tượng sáng tạo.
Hãy tưởng tượng ra một thực tế khác, gạt ra ngoài tất cả những ý niệm về sự logic và tính khả thi, hãy nhận thức những điều bất khả thi bằng những phương thức khả thi.

Nguyên tắc của người sống sót
Thói quen và cảm giác thoải mái làm mọi thứ biến dạng. Hãy tiếp tục lang thang, cả về thể xác và tinh thần để trải nghiệm những gì mới mẻ.
Đừng bao giờ để mình cảm thấy hài lòng, thỏa mãn hay đạt đến độ thoải mái và đảm bảo về tài chính.

Nguyên tắc của sự hiểu biết
Để học tập mãi mãi, hãy đưa ra những câu hỏi và không bao giờ được coi bất cứ điều gì là chuyện hiển nhiên.

Nguyên tắc về việc nâng cấp
Chẳng việc gì phải phát minh ra một loại bánh xe khác. Tốt hơn hết là dùng cái đã có sẳn nhưng theo cách phù hợp nhất với những nhu cầu của riêng mình.

Nguyên tắc về nguồn cảm hứng
Hãy tự tìm cho mình một hình mẫu để bắt chước, bước những bước của người đó (nhưng không phải hoàn toàn mù quáng) và trên con đường đi hãy thêm vào những cải tiến, sáng tạo của bản thân.
Trích Trí tuệ Do Thái - Eran Katz

Đến thành phố Sương mù ...



Làm theo nguyên tắc thứ 2, cuối tuần bạn T có 1 chuyến "lang thang cả về thể xác và tinh thần" lên phố núi. Một vài công việc sẽ phải làm:
- Chạy quanh hồ Xuân Hương.
- Uống 1 ly đen nóng giữa bình minh sương mù trong tiết trời lành lạnh của mùa đông Đà Lạt.
- Đi dạo và take some photos với chiếc máy ảnh Canon 400D và bộ len kit khủng (hic, đồ mượn, hok biết mượn được hok nữa, hok có là cắn lưỡi ở nhà luôn).
- Tham dự một buổi học với các bạn sinh viên khoa sử đại học Đà Lạt (học nghiêm túc, hứa sẽ không quay qua quay lại ngắm gái như ngày xưa còn đi học).
- Lang thang một mình giữa hoàng hôn Đà Lạt, để chạm đến tận cùng của nỗi cô đơn, để nghe cái tôi nghiêng mình sột soạt, để biết mình còn có thể có thể nhớ, còn có thể thương. Và trên hết, để thấy mình đang sống.
- Uống với Khánh.
- Tán cô gái đâu tiên gặp được khi bước vào trường đại học Đà Lạt.
..........

2 comments:

Post a Comment