Nov 30, 2010

6:48 AM - No comments

Những bài hát cũ

Căn phòng nhỏ trên lầu 3, chiếc Sony Walkman, "Cho em một ngày" của Dương Thụ và "Có đôi khi" của Lã Văn Cường qua giọng ca Hồng Nhung. Hắn nghe suốt cả một mùa hè, đôi lúc quên rằng mình đang ở giữa những ngày thi.

Không nhớ ngày đó, gã trai 18 với tâm hồn đầy bay bổng đã thấy được gì trong bài hát? Ngày đó, hắn chưa biết "nhả khói lên trời", trong đầu chưa gợn một bóng hình thiếu nữ.

Nhưng hắn của ngày đó biết mơ mộng. Và dám mơ mộng. Hắn bây giờ sau nhiều năm đã nhận thấy rằng mơ mộng giữa một thành phố khói bụi quả thật là một điều xa xỉ. Dù sao, hắn vẫn cố nghe lại bài hát với những cảm xúc hồn nhiên nhất.

Đã gần 10 năm rồi còn gì.



Cho em một ngày - Chính xác là bản phối guitar nhẹ nhàng này:

Nov 19, 2010

9:13 AM - No comments

Mỗi người đàn ông...

Leng biết Sơn đang nghĩ về Miên. Nếu thời gian quay ngược trở lại 20 năm trước chắc cũng vẫn xảy ra như thế thôi. Sơn sẽ từ bỏ ta để đến với người đàn bà kia nhưng anh sẽ không làm người đàn bà ấy dỗi hờn, xua đuổi anh nữa đâu. Anh sẽ biết cách ghì chặt lấy. Ta biết anh vẫn yêu nàng. Nhưng ơn trời, anh ấy là của riêng ta. Người đàn bà ấy thật quyến rũ nhưng Sơn lại không phải là của riêng nàng .

Nov 12, 2010

7:50 AM - 1 comment

Lần cuối

Không nhầm thì mình đã hơn 1 lần đề cập đến sự "lá cải hóa" của trang vietnamnet. Tuy vậy vẫn không ngờ tốc độ lá cải của nó nhanh hơn tưởng tượng rất nhiều. Lần cuối cùng nói về tờ báo này: xin chúc mừng vietnamnet đã thành cải bẹ !

Tối qua điện cho chú Vỹ, hỏi chú sao bỏ vietnamnet. Chú bảo: Nó thành tờ lá cải thật rồi con ạ. Mấy ổng ở trên nghe lời xúi bậy, chỉ biết chăm bẵm biến nó thành trang tin tầm thường câu khách.

Mình nói với chú rằng nó là tờ báo thể hiện rõ rệt nhất đặc điểm hiện tại của nền báo chí nước nhà : tha hóa và bất lực. Khi tin về kiến nghị dừng dự án Bauxit đặt cạnh tin hiếp dâm giết người chặt xác thì dĩ nhiên những tin được quan tâm nhiều nhất sẽ là những tin như thế này:
From Neitcouq's blog


Hy vọng tờ tamnhin.net mới ra đời mà chú Vỹ về cộng tác sẽ có bước phát triển tốt và được đón nhận rộng rãi trong một ngày không xa.

Nov 10, 2010

9:05 PM - No comments

Nhà mình

Nhà mình có ổi chín đầy cây, rụng đầy dưới gốc:
From Home

Bưởi treo lủng lẳng:
From Home

Oằn cả cây:
From Home

Đu đủ:
From Home

Nhà mình có con chó Phú Quốc suốt ngày nằm nhai giẻ rách, tới bữa cơm thì chui dưới gầm bàn dành ăn với đám mèo. Mình suýt nữa bị nó tợp 1 phát vì chơi trò tranh giẻ rách với nó. Má mình gọi nó là Mun hay Mực gì đó mình chả nhớ. Tại nó định cắn mình nên mình khinh, không thèm hỏi tên.
From Home

Còn đây là đám mèo dễ thương. May mắn lắm mới chụp được mèo bố với lũ mèo con. Mấy con mèo con chạy nhảy suốt ngày, chơi chán chúng lại chui vào buồng tối trốn mất nên không có cơ hội chụp hết được. Con mèo mẹ trốn đâu không biết.
From Home

Đây là con mèo con đẹp nhất trong 3 đứa. Hôm qua má bắt đem ra cho Dì Long, bỏ nó trong giỏ treo lủng lẳng thấy mà thương.
From Home

Nov 3, 2010

9:02 PM - 8 comments

Xóm nhỏ

Cái xóm nhỏ với vài ngôi nhà chụm quanh. Nếu lấy mảnh đất bỏ hoang nhà dì Hải làm tâm, quay một vòng bán kính 50 mét là gom được hết mấy ngôi nhà vào đó.

Bọn trẻ chúng tôi thân như anh em, cùng chơi cùng học. Những ngày hè oi bức mồ hôi nhể nhại mê mãi đánh bi đá bóng, những ngày đông chờ nước lũ lên kéo nhau đi bắt dế, những đêm trăng sáng cả một vùng quê yên bình dường như thức giấc bởi những tiếng hò hét của bọn trẻ con. Những trò chơi dân gian ngày đó cho tới giờ đôi khi còn tái hiện lại trong mỗi giấc mơ tôi.

Đám trẻ ngày ấy bây giờ đã lớn. Mỗi đứa đi mỗi nơi. Cái khu đất có bán kính 50m ấy bây giờ chỉ còn lại người già.

Tết. Bọn trẻ đứa về đứa không. Người lớn ở nhà ngồi tính. Dượng Năm chép miệng: năm nay anh Bi mầy không về, con Lan mới sinh. Cậu Bảy cười: Anh Việt chị Ly mầy năm nay về Bến Tre, năm nào cũng về nội, ông sui phân bì. Chị Tường mầy mới sinh cũng không về được. Cả nhà con Khanh vào Sài Gòn ăn Tết. Con Hợi mới lấy chồng. Năm nay nhà tao ăn Tết nhẹ nhàng. Cậu 8 Sinh thì bảo: thằng Phong con Nghi lên xe hôm qua. Xe kẹt ở Khánh Hòa, chắc về trễ. Cậu 8 Sương cười hà hà: con Hảo thì mùng 4 năm nào cũng bắt thằng Trực chạy xe máy từ Khánh Hòa về. Thằng Giống về rồi, ngày mai thằng Phú về, mấy anh em tụi bay đi đắp đường đi. 29 làm heo với tao...

Tết vừa rồi cậu 8 Sương bảo năm nay 8 Sinh làm, năm sau tới nhà tao. Ấy là cậu nói tới cái tiệc sau Tết, độ mùng 4 mùng 5. Buổi họp mặt nhỏ nhỏ để mấy đứa nhỏ ngày xưa quây quần. Để anh em tụi nó chén tạc chén thù, để rồi chúng lại ra đi, bỏ lại sau lưng cái hàng rào răng cưa mới phát và con đường đắp vội trước Tết vẫn chưa khô trong cái ẩm ướt của mưa Xuân lất phất. Bỏ lại sau lưng cả những nếp nhăn và những mái đầu mỗi năm mỗi bạc, những đôi mắt buồn đã quen với vô vàn những buổi tiễn đưa.

Vậy mà từ hôm qua, còn 3 tháng nữa mới tới Tết, tụi trẻ đã kéo về ngoài đó. Gần như đông đủ.

Cậu Bảy sắp mất rồi.

Nov 2, 2010

9:57 PM - 2 comments

Note 3/11/2010

Note 1: Talawas đình bản vô thời hạn. Không đưa ra lý do rõ ràng. Nhà văn Phạm Thị Hoài hết sức rồi ? Hay một kiểu phượng hoàng lửa, chết đi để tái sinh từ đống tro tàn ?

Note 2: Anhbasam bị tấn công. Lại sinh tử phù. Đề nghị khoa Khoa học máy tính của trường ĐH KHTN cho sinh viên làm đề tài tốt nghiệp: Sinh tử phù và phương pháp vô hiệu hóa.

Note 3: Vietnamnet lại đưa tin về NĐN ( mình ghét phải ghi đầy đủ họ tên của nhân vật này). Không biết đây là cái tin thứ bao nhiêu rồi. Sẽ không lạ nếu ngày mai vietnamnet giật tít :NĐN lộ hàng.Khi kẻ giết người man rợ được báo chí quan tâm đưa tin từng cử động một trong suốt hơn 1 năm trời không dứt, đó là một nền báo chí không bình thường (đã cố kiềm chế để không dùng từ bệnh hoạn).

Note 4: SN Quỳnh (?) Nhậu đê !!!

Nov 1, 2010

7:55 PM - 2 comments

Khoảnh khắc

"Có những khoảnh khắc thay đổi cả số phận của một con người". Câu nói đó có đúng không ? Khoảnh khắc không thể thay đổi số phận, bởi nếu đã tin vào số phận, thì khoảnh khắc chỉ là một phần của số phận mà thôi. Chính số phận đã tạo nên những khoảnh khắc.

Nhưng khoảnh khắc cũng là một phần của số phận. Và số phận là tập hợp của vô vàn những khoảnh khắc.

Gặp em là khoảnh khắc.
Nhớ em là nhiều khoảnh khắc. Yêu em là vô vàn khoảnh khắc.
Biết không thể yêu em là khoảnh khắc. Nó là khoảnh khắc của tối hôm qua.
Tuyệt đối quên được em là khoảnh khắc. Nó là khoảnh khắc của sáng hôm nay.

Bắt đầu tập Dịch cân kinh.