Jul 28, 2010

7:35 AM - 2 comments

Ký ức vụn...

Dạo ấy, chiều nào cũng lang thang ra cây cầu mới xây bắt qua con kênh Nhiêu Lộc, trên đường đi không quên mua thêm vài điếu jet. Rồi ngồi trên thành cầu tư lự nhả từng khói thuốc, rồi mơ về tương lại, rồi nghĩ về quá khứ. Rồi nhìn xuống dòng nước đục ngầu, rồi nhìn lên dòng người nhỏ bé đang hối hả ngược xuôi phía cây cầu Lê Văn Sỹ xa xa. Rồi thấy rõ mồn một dòng đời đang trôi đi đôi lúc nhất nhanh, đôi khi vô cùng chậm. Rồi buồn. Rồi lững thững về nhà khi tiếng chuông chùa buông từng hồi thong thả...

Cứ thế hơn 2 tháng trời, không học không thi. Ngày cuối cùng, bạn bè còn ở trong phòng thi hý hoáy thì có đứa đã nhảy tàu về quê. Má hỏi thi cử thế nào, cười: dạ cũng được. Kỳ đó rớt hết. Trường gởi giấy báo về nhà, má điện vào, khóc. Nợ gần 30 tín chỉ. Sợ nhất là phụ nữ khóc, hứa với má sẽ ra trường đúng thời hạn. Hứa ẩu !

Quyết rời xa chiếc cầu bắt qua dòng kênh đen ngòm và tiếng chuông chùa buông từng hồi thong thả trong cái tấp nập của buổi chiều Sài phố tan ca, chuyển nhà ra ngoại thành.

Ra quận 2.

Vừa tránh được nỗi buồn bất định thì lại gặp phải những ngày vui thái quá. Tưởng quận 2 yên bình, ai ngờ còn đông vui hơn quận 3. Chủ nhật nào cũng tụ tập cả đám anh em bạn bè ở quán cafe Hồng Phát, lần nào tính tiền cũng cả trăm ngàn. Cafe hồi đó 6.000/ly chứ không phải 16.000/ly như bây giờ. Ngồi chán thì kéo nhau qua quán "Những người bạn" đối diện bia bọt. Rần rần lên thì chạy qua 68 matxa. Mấy đứa con gái trong Những người bạn và 68 quen hết trọi. Ăn chơi mát trời như vậy nên chẳng thằng nào còn tiền, học phí nhà gởi vào là đem chia cho anh em mỗi thằng một ít sống qua ngày với giao kèo khi nào cần hô lên một tiếng là trời sập cũng phải trả lại ngay. Kỳ nào cũng có tên trong danh sách sinh viên bị đình chỉ thi vì nợ học phí. May là trường dễ, chỉ cần trước giờ thi 5 phút chạy lên phòng đào tạo đóng tiền cầm cái biên lai là giám thị cho vào. Lần nào làm bài xong ký tên vào danh sách cũng để ý thấy nó bị gạch ngang bằng một đường rất thẳng - dấu hiệu xóa sổ dành cho bọn sinh viên chây ỳ học phí.

Chơi, nhưng cũng có học. Thực ra học cũng không nhiều, mà đa phần là tự học, không hiểu sao lẹt ẹt rồi cũng qua hết.

Nhưng cái sự học cũng nghiệt ngã lắm.

Phòng chật, mấy chiếc xe máy dựng ngoài trời, tối ngủ chỉ khóa cổng ngoài còn cửa phòng lúc nào cũng mở toang. Có hôm anh Bửu dắt chiếc xe của ảnh vào rồi khóa cổ lại đóng cửa ngủ, sáng ra anh Toại chửi cho một mớ vì cái tội ích kỷ. Từ đó xe bỏ hết ở ngoài. Dẫu vậy sợ mất nên không dám ngủ. Đêm nào cũng phim ảnh ti vi, cờ quạt cho đến lúc người ta ngủ hết còn lại một mình thì mới bắt đầu học bài. Đến 6h lúc mấy anh dậy đi làm hết thì mới lăn ra ngủ. Thương nhất là cái chiếu, lúc nào cũng có ít nhất một người nằm trên đó.

Đêm thức ngày ngủ nên có khi cả tháng trời không lên lớp, bạn bè chả biết lấy một đứa. Quanh đi quẩn lại chỉ chơi với mấy thằng từ hồi ở KTX năm nhất. Lần nào làm đồ án cũng làm chung với thằng Đạo, cái thằng đạt kỷ lục sinh viên IT năm 3 không biết gõ tiếng Việt có dấu. Có lần 2 đứa làm chung đồ án, bảo nó đánh word, nó không biết làm thế nào để chuyển từ VNI sang TELEX. Chỉ nó chỉnh được rồi, nó ngồi mỗ như mỗ cò, ghét quá bảo thôi để tao type cho rồi, nhiệm vụ của mầy là ngồi đó nói tào lao cho tao đỡ buồn. Vậy mà 5 phút sau đã thấy nó ngáy khò khò, sáng dậy dụi mắt hỏi: mày gõ từ đêm qua tới giờ chưa xong hả ? Nghe thiệt muốn quánh gì đâu ! Có lần nó làm đồ án chung với thằng Trí. Nó qua nhà thằng Trí ở 2 ngày rồi về, mặt mày bơ phờ. Hỏi: đồ án mày làm xong hết chưa ? Nó cười: tao coi hết phim sex lưu hành ở VN rồi...Chả là nhà thằng Trí có ổ đĩa 80G chứa toàn phim sex (hồi đó có được ổ 80G là VIP lắm rồi), nó hay khoe nên mấy thằng con trai trong lớp ai cũng biết. Mà sở thích của thằng Đạo, mình hay nói đùa, chính là hút thuốc lá coi phim sex...

Jul 21, 2010

8:11 AM - 3 comments

Cái kon Vợ mầy Huy !

  • Vậy là bạn Huy nó sắp lấy vợ.
  • Vậy là sau này có chán nhà chán cửa chán người chán đời cũng không còn chỗ nào cho mình xách ba lô tá túc cả tháng nữa.
  • Vậy là sau này mất nhiều nhiều kèo nhậu ...miễn phí. Dạo trước có thằng kon éo biết nhậu nhẹt nhưng lâu lâu buồn buồn lại mua bia mua mồi về hý hoáy làm một mình, làm xong kêu một đám giang hồ tới nhậu, nhậu xong đám giang hồ thằng thì lăn ra ngủ, thằng thì bỏ về, bỏ cho thằng kon tự dọn dẹp nhà cửa, lau rửa chén bát...Giờ thì thằng kon hết buồn rồi, mà có buồn chắc cũng không còn tổ chức ăn nhậu.
  • Vậy là nửa đêm say rượu, mất đi một đứa có thể gọi điện kêu đầu dậy nói chuyện bất kể giờ giấc.
  • Vậy là sau này đi nhậu, chẳng có đứa nào kèm về nhà vào lúc 1,2h sáng.

Ak! Cái con ...vợ mầy Huy (mặc dù cái con vợ của nó cũng là bạn cùng lớp với mình, hi hi)!

Update:


Mình và bạn Trọng hẹn nhau Chủ nhật tuần này sẽ dợt vài bài hát. Nhân dịp đám cưới bạn Huy, mình sẽ tổ chức 1 live show nho nhỏ có tên gọi :"QT và những người bạn".
  • Bạn Trọng đăng ký bài Tuổi hồng thơ ngây :D (Note: mình đã khuyên bạn Trọng là nếu mầy hát bài đó thằng Huy nó sẽ không cho mầy mượn tiền nữa, tệ hơn nó sẽ đòi lại hết số tiền đã cho mày mượn, nhưng bạn Trọng không nghe, nói hát bài đó mới hợp tâm trạng của bạn Trọng)
  • Bạn Nghị bảo nếu bạn Nghị bay vào được, bạn Nghị sẽ hát bài Không tên cuối cùng của Vũ Thành An, bạn Trọng sẽ đích thân đệm đàn cho bạn Nghị.
  • Bạn Tiến sẽ trình bày ca khúc rất ư là rát rưởi của Lưu Chí Vỹ: Người ấy và tôi em phải chọn.
  • Sau đó "Hội những người thất tình bạn Sương" sẽ hợp ca 1 bài vô cùng rát rưởi khác: Cô ấy chọn anh không chọn tôi. Mình nghĩ chắc sẽ thiếu Mic ;))
  • Chương trình sẽ tiếp tục theo hướng nào thì còn tùy theo độ cồn lúc đó ở mỗi người. Các bạn sẽ thống nhất đi sớm trước 1 tiếng. Tới lúc làm lễ thành hôn có đứa nôn mửa là vừa.
  • Sẽ tiếp tục update nếu có phát kiến nào mới hơn.

Jul 18, 2010

8:41 PM - No comments

DataSet vs DataReader

Here're some useful links about comparing the difference (including advanted and disadvanted) between DataSet vs DataReader and also some methods use to convert between them.
http://articles.sitepoint.com/article/dataset-datareader
http://www.c-sharpcorner.com/UploadFile/arnoldpark/SQLDataReaderVSDataSet11302005011454AM/SQLDataReaderVSDataSet.aspx
http://authors.aspalliance.com/stevesmith/articles/convertReadertoSet.asp
http://stackoverflow.com/questions/510153/best-method-for-populating-dataset-from-a-sqldatareader

Jul 16, 2010

12:29 AM - No comments

No persister for...

Okie, this error message easily occurs when you're working with NHibernate.
If you show this message, try this:
1/Right click your mapping file (your-mapping-file.hbm.xml)
2/Select Properties
3/Change "Build Action" property to "Embedded Resource"
Hope this help !

Jul 13, 2010

Jul 7, 2010

Bên kia sông

From Neitcouq's blog

Cô qua thăm anh. Lần nào cũng vậy, anh chỉ hẹn cô ở mỗi quán cafe cũ, vẫn chọn chiếc bàn cũ sát gờ đá nhô ra mặt sông. Mỗi lần qua cô đều báo trước anh vài mươi phút, và lần nào anh cũng bảo cô chờ anh ở chổ cũ. Ấy vậy mà khi cô tới, đã thấy anh ngồi đó, đúng chiếc bàn đó, đôi mắt xa xăm hướng vào một nơi nào đó phía bên kia con sông. Đôi lần cô muốn đổi chổ, nhưng chẳng khi nào cô đến trước anh. Riết rồi cũng thành quen, cô cũng thích chiếc bàn đó, thích vòm đá đó, thích cái cảm giác chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm ngay vào dòng sông.

Thường thì mỗi lần gặp nhau, cô lại có một chuyện gì đó để thao thao bất tuyệt kể với anh. Hôm thì chuyện một anh chàng làm cùng công ty bổng dưng nỗi hứng tặng cho phòng cô mỗi người một bông hồng, riêng cô được tới hai bông, hôm thì con chó Nhật của nhà hàng xóm qua chơi khi về tha luôn cả chùm chìa khóa, báo hại cô phải đi làm trễ...Đại loài những chuyện rất trời ơi mà chỉ cô mới có, và chỉ anh mới kiên nhẫn ngồi nghe. Nhưng hôm nay họ im lặng. Không phải vì cô hết chuyện, lúc nãy trên đường qua đây, cô đã thử nhớ lại một vài chuyện vui vui gần đây nhất để kể anh nghe. Thậm chí cô còn bật cười một mình khi nghĩ tới cảnh anh chăm chú lắng nghe cô nói với thái độ rất nghiêm túc, đôi lúc còn gật gật đầu khích lệ để rồi đến cuối cùng, anh lại bảo cô là đồ dở hơi kể toàn chuyện nhảm ! Ấy là anh trêu cô, nhưng cô vẫn thích thế.

Hôm nay cô biết anh không vui, cô không muốn kể những câu chuyện cô dự định dành cho anh. Thay vào đó, cô hỏi anh tại sao không một lần anh hẹn cô ở bên kia sông, tại sao cứ mãi là cái quán này. Anh bảo anh không thích qua sông, bên đó chỉ có sự ồn ào và phù phiếm. Anh bảo nếu anh qua sông lúc này, anh phải mang theo cả những nỗi buồn của mình. Anh chỉ cho cô chiếc xà lan chở cát đang trôi nặng nề trên dòng sông, anh bảo nỗi buồn của anh còn nặng hơn cát, nó chất đầy một xà lan như vậy, và nếu nó gặp phải một cơn gió, nó sẽ nặng thêm, nặng thêm và chìm nghỉm dưới dòng sông sâu.

Cô hỏi anh về người ấy. Anh bảo người ấy đã bay mất rồi. Anh bảo người ấy là một cơn gió lạ, cô cũng là một cơn gió lạ. cô là một cơn gió nghịch mùa, thỉnh thoảng vượt sông về thăm anh. Anh bảo hầu hết phụ nữ đều có thiên hướng trở thành một cơn gió lạ của một người đàn ông nào đó. Rồi chỉ ra dòng sông, anh bảo chẳng ai tắm được trên đó hai lần, cũng như những cơn gió, chẳng bao giờ có thể thực sự trở về, cho dù anh có đợi chờ, cho dù người đó có là cơn gió nghịch mùa thích vượt sông như cô.

Rồi anh xoay người, đặt nhẹ lên cô môi một nụ hôn. Một nụ hôn rất nhanh, nhanh đến mức cô không kịp bất ngờ, không kịp nhắm mắt, không kịp thể hiện sự từ chối hay hưởng ứng. Lúc cô lấy lại được bình tĩnh thì anh đã đứng dậy, nói với cô mà mắt vẫn nhìn sang bên kia dòng sông. Anh bảo hôm nay anh sẽ đưa cô về.

Đó là nụ hôn đầu tiên anh dành cho cô. Đó cũng là nụ hôn cuối cùng anh để lại phía bên này con sông cùng với những nỗi buồn chất đầy một xà lan. Giờ thì cô hiểu, thì ra mỗi lần ngồi ở đây chờ cô, anh đã không nhìn qua bên kia con sông, anh chỉ nhìn vào dòng nước. Anh đã cố tìm một nơi nào đó đủ sâu để trút bỏ chiếc xà lan của mình, trên dòng sông đang chảy rất chậm kia...

Jul 4, 2010

11:11 PM - No comments

New project: iPortfolio

1/ Time frame: 3 moths
- July -> Sep

2/ Resource:
-Cuong Tran
-Tien Nguyen

3/ Tech Requirements
-SharePoint 2007
-SharePoint Designer - Plug-in MS Office 2007: Edit Master Page, ASPX page
-VS Extension 2008 (SDK): Deployment
-Web Part
-ComponentArt 2010
-.Net FrameWork
-SSRs (MS Reporting Services)
4/ Goodluck !

Jul 3, 2010

7:44 PM - 2 comments

Lê Thái Hoàng Kim

Đang giữa trận Đức - Arghentina, thằng Đạo còn gọi cho mình:
-Chữ thái trong tiếng Việt có nghĩ là gì hả mầy ?
Phải mất một hồi vòng vo diễn giải, dẫn từ thái thượng hoàng về tới thái dương rồi đến thái tổ, thái miếu... thằng trời đánh đó mới tạm tha cho mình.

-Mầy thấy cái tên Lê Thái Hoàng Kim thế nào ?
-Cũng ...bình thường. Tên của đứa nào vậy ?( thú thật trong đầu mình nghĩ tới con bạn gái mới của nó )
-Tên của tao, tao muốn đổi tên !

Mẹ ơi ! nhỏ giờ chỉ thấy cha mẹ đặt tên rồi đổi tên cho con, chứ to đầu như nó rồi mà bổng có hứng thay tên đổi họ, mình mới thấy lần đầu. Nghĩ cũng vui vui, mình liền trêu nó:

-Ngoài hiệu sách có bán cuốn Đặt tên cho con. Mầy mua về đọc đi, xem thử có cái tên nào hay hay không. Nói chung 1 cái tên hay đọc lên phải thuận tai, không chỏi quá cũng không phô quá, không nặng quá cũng không nhẹ quá, trai thì phải có âm vực mạnh mẽ, gái thì phải nghe du dương. Đó là chưa kể nếu gặp phải các cụ ngày xưa sính chữ nho, họ còn chiết tự xem nó thuộc bộ nào, gồm những chữ gì, có dễ viết hay không, bộ chữ đó có đẹp, có vượng cách hay không...

Ấy là mình nổ chơi cho vui, ai ngờ nó trả thiệt tình:

-Tao tra sách rồi, tên của tao được có 1 điểm à. Cái tên Lê Thái Hoàng Kim sách bảo được 6 điểm. Tao thích cái tên Kim. Tao mệnh Thủy, Kim sinh thủy, rất tốt !

Trời ơi, ngươi ta Nguyễn Kim đi bán đồ điện máy, nó Hoàng Kim chắc đi bán cà rem quá ! Trót phóng lao nên phải theo lao, mình chém gió luôn:

-Ờ, Cái tên Xuân Đạo không được hay cho lắm. Xuân Đạo - con đường mùa xuân - đẹp nhưng bằng phẳng quá ! Mày mà cứ giữ cái tên này, mày cả đời an nhàn chẳng phải lo nghĩ gì nhưng rốt cuộc cũng chỉ có vậy à. Nếu mầy muốn làm cái gì đó to tát, muốn định danh mày trong cuộc đời thì phải tìm cái tên khác đi thôi. Mày thử xướng lên cái tên Trần Hưng Đạo, Võ Nguyên Giáp xem nào, cứ như là có trăm vạn hùng binh đứng sau cái tên ấy vậy. Rồi Mai Chí Thọ, Lê Đức Anh, Hà Huy Tập, Đồng Sĩ Nguyên, rồi Chu Huy Mân, Văn Tiến Dũng...(mình biết nó khoái mấy vị này lắm). Mày thấy chưa, đọc lên thôi là đã thấy không tầm thường rồi.

-Ờ, tao cũng thấy thế, rồi Đặng Thành Tâm, Đoàn Nguyên Đức, đọc lên là thấy Đô la đầy nhà rồi !

He he, lộ tẩy rồi nhé, thì ra mầy tính bỏ cái tên cha mẹ đặt ra để tự đặt một cái tên khác nhằm mưu cầu ...USD, sao mầy không đọc cả Bill Gates với Steve Jobs luôn đi hả thằng điên kia ? Nghĩ vậy nhưng hông nói vậy, tính mình là mình rất khoái chơi trò xúi trẻ con ăn cứt gà lắm, hi hi:

-Ờ đổi đi ! Ngay cả Bác Hồ kia cũng năm lần bảy lượt đổi tên, từ Nguyễn Sinh Cung tới Nguyễn Tất Thành rồi Nguyễn Ái Quốc và cuối cùng tới Hồ Chí Minh mới có thể lưu danh. Vậy mà cũng chỉ mới có thu được 1 nữa giang san kìa ! Mầy nên chịu khó nghĩ thêm, nghĩ ra cái nào hay hay nói tao biết tao kiểm duyệt cho.

-Ờ, được được, vậy hen !

Nó cúp máy rồi mà mình vẫn cứ buồn cười. Nếu một ngày nào đó bổng dưng thay vì gọi nó là Đạo, mình phải kêu 1 cái tên lạ hoắc nào đó kiểu như Lệnh Hồ Sung đi nhậu chứ mầy hay Dương Quá ơi đi kiếm thần tiên tỉ tỉ hok, hi hi, hổng biết lúc đó ông trời có sập không nữa. Trời thì chắc là khó sập, nhưng thằng điên này dám nó đổi tên thiệt lắm.

Tự nhiên mình cũng muốn đổi tên: Vi Tiểu Bảo hay Trần Quán Hy nhỉ? Có cái tên nào mà mới đọc lên đã thấy cả đoàn chân dài phía sau hok ta ?