Oct 7, 2010

12:33 AM - No comments

Nhớ NT

From Nha Trang
Mình thích con đường này. Bé Uyên bảo cái tháp xấu hoắc. Nhưng mình nghĩ không có cái tháp, con đường sẽ đơn điệu lắm.

Tự nhiên thấy nhớ Nha Trang. Nhớ con đường Trần Phú trải dài theo bờ biển đầy nắng. Nhớ buổi sáng sôi động trong quán cafe Bốn Mùa với tách cafe đậm đà hương vị miền Trung mà Sài Gòn không dễ gì tìm được. Nhớ nước biển xanh trong giữa trời mùa hạ. Nhớ cát trắng mịn màng như làn da của thiếu nữ non tơ. Nhớ buổi tối một mình lang thang giữa con đường tĩnh lặng, chợt thèm biết mấy chút hơi ấm từ bàn tay bé nhỏ của ai kia.

Nhớ cả cái đám xe ôm láu cá, chuyên dàn cảnh lừa lấy tiền của khách du lịch. Chút xíu nữa là mình trở thành nạn nhân thứ xxx của họ.

Nhưng chả thèm nhớ Vinpearl. It's just for children !.

Mình yêu cái thành phố bé nhỏ này mất rồi. Yêu ngay từ lần gặp đầu tiên. Yêu như thể mình yêu một người con gái vậy.

0 comments:

Post a Comment