Sep 14, 2011

3:21 AM - 5 comments

Hương âm vô cải

Sáng đi làm, tình cờ nghe được cuộc trò chuyện của 2 mẹ con trên chiếc xe chạy bên cạnh. Thằng bé chừng 3,4 tuổi, đang bi bô tập nói:
....
- Nhà mình có ai hả mẹ ?
- Có ông ngoại nè.
- Có ai nữa mẹ ?
- Có bà ngoại nữa...

Câu chuyện không có gì đặt biệt nếu như người mẹ trẻ không phát âm rặt giọng Bình Định. Mình nghe mà tự nhiên thấy thân thuộc dễ sợ, cứ muốn chạy tà tà bên cạnh nghe nữa, tiếc là 2 mẹ con rẽ sang hướng khác.

Thực ra ở trong này, mình vẫn nói giọng quê, thỉnh thoảng mấy đứa em vẫn cười khi mình nói một câu nào đó rặt bản quyền của dân "xứ Nẫu". Năm đầu tiên về quê ăn Tết sau mấy tháng ở Sài Gòn, giọng mình có pha pha đôi chút, má đòi quánh. Từ đó bỏ hẳn.

Hương âm vô cải - (giọng quê không đổi) là một phần câu thơ trong bài Hồi hương ngẫu thư của Hạ Tri Chương. Bài này ở vị trí thứ 31 trong Đường thi nhất bách thủ. Phần tiếng Việt do mình dịch.

Hồi hương ngẫu thư

Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi.
Hương âm vô cải, mấn mao tồi.
Nhi đồng tương kiến, bất tương thức,
Tiếu vấn: khách tòng hà xứ lai?

Khúc ngẫu hứng khi về quê

Tuổi nhỏ đi xa, già về lại
Giọng quê không đổi, tóc thưa đầu
Con trẻ nhà ai nào biết mặt
Đứng cười: ông khách đến từ đâu ?
(neitcouq)

5 comments:

Không biết có được tính là tâm trạng cũng hơi giống anh không nữa. Hihi anh thì muốn đi tà tà bên cạnh để được nghe tiếng xứ nẫu, còn em thì chạy theo chiếc xe 77N...., nhưng không phải để được nghe tiếng của xứ nẫu, mà vì hai con bé đi chiếc 77N.... đó xinh quá hehehehehe

Mỗi lần ra đường thấy em gái nào chạy 77 là anh zọt lên trước rồi siết ga nẹt pô gây chú ý. Riết thành thói quen luôn.

giờ mới hiểu "Hương âm vô cải" nghĩa là gì. Thường thì ra đường thấy các chiếc xe mang biển số quê mình cũng thấy vui vui. Em thấy ở đường 3/2 (góc Nguyễn Tri Phương) có quán "ở quẫy" - xứ nẫu, hôm nào vào đó ăn đi, chắc sẽ được nghe nhiều "hương âm vô cải"

hey, em ghét những ai nẹt nẹt pô trước xe em, ghét ghê gớm :)

Post a Comment