Sep 30, 2011

11:44 PM - 5 comments

Vài chuyện vớ vẩn...

Sáng dẫn một XX đi ăn bún bò. Mình ăn xong tô bún, ngước mắt nhìn lên thấy XX vẫn còn đang trộn rau. Nhìn cái cách XX ăn bún, mình sốt hết cả ruột. Tay trái she cầm chiếc muỗng, tay phải cầm đôi đũa, rồi she nhẹ nhàng dùng đũa bới bới tô bún, gắp vài cọng bún bỏ vào muỗng. Đoạn, she lại bới bới tô bún lần nữa, lại nhẹ nhàng gắp vài cộng rau bỏ lên cái muỗng đang có vài cộng bún nằm chờ sẳn. Xong xuôi đâu đó she mới nhẹ nhàng đưa lên miệng, rồi lại bới bới...Nói chung mình kể lại thì nhanh, chứ động tác của she còn lâu hơn thế nữa. Chừng đâu khoản 1/48 thời gian của một ngày, XX mới ăn xong. Thấy she gác đũa mà mình nhẹ cả người, nhìn lại tô bún vẫn còn hơn phân nửa ^;)^

Không phải mình nói xấu she, mà hầu hết các XX đều có cùng phong cách như thế. Nhìn cũng dễ thương đấy, khác hoàn toàn với sự hổ báo của bọn XY, nhưng mà tốn time quá. Thực ra thì trong lúc she ăn, mình đã ngồi nghĩ không biết có phương pháp nào để tính sự trì trệ của xã hội do các XX (vô tình?) gây ra. Nếu họ nhanh lên một chút, chắc xã hội loài người đã tiến thêm được mấy hình thái nữa rồi :)

*****************
Sách liệt tử bảo đàn ông bình thường từ khi sinh ra đã có sẳn 3 niềm vui: Một là được làm người. Hai là được làm người bình thường (tức là không điếc lác, dị tật bẩm sinh...). Ba là được làm đàn ông. Dĩ nhiên quan điểm thứ 3 hơi cực đoan (cũng không thể trách tiền nhân vì chế độ phong kiến vốn trọng nam khinh nữ). Nhìn chung mình đồng ý với ông Vinh Khải Kỳ ở quan điểm "3 niềm vui" nhưng nội hàm hơi khác tí xíu. Đó là: được sinh ra làm người, được làm người bình thường (bao gồm cả việc không đồng tính) và sinh ra ở thời đại có Computer kết nối Internet :P

Vậy mà lúc sáng thực sự mình đã nghĩ mình có tới 4 niềm vui.

*****************

Nhân nói chuyện con gái, lúc nãy vừa đọc một tờ báo có cái title: Báo động "Chân dài óc ngắn..." Trước giờ người ta vẫn giữ một phản xạ tư duy đầy tính mặc định: chân dài thì óc ngắn, người đẹp thì kém thông minh. Chỉ là người ta thường nhìn bằng cấp hay hành vi ứng xử để đánh giá sự thông minh. Mình thấy đây là một quan điểm hơi sai lầm. Thực ra Thượng đế không công bằng đến thế đâu, nếu không muốn nói là ngược lại. Phụ nữ đẹp thường khá thông minh, xác suất song hành của 2 gen này thường khá cao. Ngày xưa mình có mấy đứa bạn rất xinh, nhưng học hành chẳng ra sao, không phải tụi nó kém thông minh mà do bọn con trai như mình không cho tụi nó có cơ hội học hành nghiêm túc. Mới phát gái lên chút xíu, trông hay hay dễ thương là con trai ra vào nườm nượp như ruồi, từ đêm cho tới sáng. Đứa nào giữ mình lắm thì cũng chỉ ignore được 5,7 thằng. Đến thằng thứ 8, thứ 10: con nhà giàu đẹp trai học giỏi hát hay biết đánh guitar yêu động vật thương người nghèo thích ngắm mưa rơi và nghe Trịnh Công Sơn lại rất si tình. Gỗ đá hay sao mà không động lòng ? mà đã động lòng rồi thì học hành thế quái nào được nữa, vậy là tự nhiên "hỏng" thôi !

Đó là chưa kể nhiều đứa biết mình đẹp nên vô cùng nguy hiểm (còn gì nguy hiểm hơn một phụ nữ ý thức được cô ta đẹp ?), thông minh đấy nhưng giả vờ ngu ngơ, hại chết khối thằng cu không biết đề phòng !

Nói gì thì nói, mình vẫn cho rằng những người đẹp thường khá thông minh.

*****************************

Nhân nói về chuyện phụ nữ đẹp và thông minh, nhớ tới mấy nhân vật nữ trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung. Các nữ hiệp trong truyện của ông phản ánh chính xác những gì mình nói. Người nào cũng sắc nước hương trời, thuộc hàng tuyệt thế mỹ nhân và ai ai cũng tuyệt đỉnh thông minh, có người nào "đẹp mà ngốc" đâu ? Thông minh sắc sảo như Hoàng Dung, thông minh lạnh lùng như Tiểu Long Nữ, thông minh lém lỉnh như Triệu Mẫn, thông minh thật thà như Nghi Lâm, thông minh bướng bỉnh như Doanh Doanh...Có lẽ Kim Dung cũng nhận thấy: nhan sắc và trí tuệ vẫn thường đi chung với nhau, nếu ai đó khiếm khuyết là vì họ không chịu khó trau dồi mà thôi.

****************************
Nhân nói chuyện Kim Dung, hôm nào mình sẽ bàn về 1 vài nhân vật trong trường thiên tiểu thuyết của ông, đến cách mà những nhân vật này ảnh hưởng đến việc hình thành nhân cách của mình hiện tại. Không hay bằng Vũ Đức Sao Biển nhưng chắc "mua vui cũng được một vài trống canh" (truyện Kiều).

5 comments:

Thời gian a đi ăn bún bò với XX đủ để viết vài trường đoạn về nhân vật Kim Dung. Haizzzz! ;))

@Anonymous: chờ muốn nản luôn, viết lách nỗi gì nữa.

@Cảm ơn Tuấn em. Từ bữa nhậu với em về anh còn hãi tới giờ

hehe... bạn viết rất hay...

Post a Comment