Mar 10, 2013

8:31 AM - No comments

Chuyện trẻ con

Mình nhắn tin cho Nghị: [Trọng còi comment trên facebook thế này: "mừng mày an toàn về nhà. Vậy thì phải cảm ơn tao nhé.Khùng !", tao éo hiểu]
- "Mầy comment lại, tao cảm ơn vì đã có đứa bạn chơi chung 15 năm nhưng mới cho đi bộ có 3h đồng hồ"
15 năm. Mình, Huy, Nghị, Trọng, 4 đứa học chung 1 lớp. Chơi thân.

Lần đó uống với Nghị, trên nhà Nguyên, say vật vã, lúc về mình giành chạy xe. Nó hỏi: chạy được không ?
- Say rồi, nhưng chạy được
- Okie, giao mạng tao cho mầy.
Về tới cầu Sài Gòn, mình bảo nó: say quá, nôn nha !
- Chạy được không ?
- Nghĩ sao, dở hơi à ?
Thế là vừa lái xe, mình vừa nôn phèo phèo. Sáng ra nó chửi: ĐM, mầy nôn dính đầy áo tao. Hai  thằng vác xe đi rửa, lốc máy dính đầy rau thịt. Nhìn nhau cười.
Sau lần đó, mặc định say kiểu gì mình cũng cầm lái, nó ngồi sau, nhưng không bao giờ hỏi mình có chạy được không nữa. Hồi đó thôi, giờ hai đứa uống với nhau, chổ nào xa xa vẫn thường chọn taxi.

Lần uống với Kiên trên Gò Vấp, Huy đi theo phá mồi. Mình cũng say quên sầu. Cũng lại đòi chạy xe, Huy không cho, mình bảo: mầy về trước, tao đi bộ ! Nó rà theo cả mấy trăm mét, cuối cùng đành chịu thua để mình chở. Giả vờ làm căng thôi chứ mình biết nó thương mình. Thằng đó chả bao giờ bỏ bạn.

Tối qua có 1 điều khác biệt so với 2 lần trước: mình vẫn chưa say, mà cũng chả nghĩ Trọng nó tỉnh táo hơn mình. Lại giành chạy xe. Trọng không cho. Về trước đi, tao đi bộ ! Nó bỏ mình thiệt. 3 giờ sáng, giờ đổi ca, điện thoại hết tiền từ tối, không điều được taxi, không có xe ôm. Đi bộ 8 cây số. Về tới nhà vừa sáng. Nó về trước, ngủ ngon không nhỉ ?

Mình có vấn đề với việc thích thú chạy xe khi uống rượu? Chả phải. Thực tình uống đến gần say rồi mà ngồi sau xe ai đó là mình say thật. Chỉ có cầm lái, một là để gió phà vào mặt, hai là tập trung tư tưởng, mình mới tỉnh. Một mình thì nhiều lúc chạy như cướp thật, nhưng 2 mình thì chả dám. Không yêu bản thân thì cũng phải có tránh nhiệm với tha nhân ^^.

Tối qua vừa đi vừa nghĩ, 3 đứa bạn, 1 phép thử, 3 kết quả. Mình thấy cách mỗi đứa phản ứng lại với trò trẻ nít của mình phản ánh khá chính xác tính cách của tụi nó trong cuộc sống. Và thậm chí, mình thấy nhiều hơn thế.

Mình than buồn, Nghị nhắn: "Tao suy nghĩ thế này, không nên buồn cho chuyện không đáng buồn. Nếu thực sự quá tệ thì nên dẹp luôn".
Reply:- Điên à. Bỏ nó được sao ?

0 comments:

Post a Comment