Nov 26, 2011

Sĩ khả sát...

Cứ y rằng mỗi lần đội tuyển bóng đá Việt Nam thua đau ở một giải nào đó thì ngay lập tức dấy lên nghi án bán độ. Dĩ nhiên đặt vấn đề trước tiên vẫn là báo chí, bạn có thể xem không ít những cái tiêu đề nửa khẳng định nửa nghi vấn như thế ở đây, đây, đây và nhiều nơi khác nữa.

Người xưa có câu: "sĩ khả sát, bất khả nhục", tức là có thể giết kẻ sĩ, nhưng không thể vũ nhục họ. Các cầu thủ, miễn bàn về trình độ, tôi coi họ là những con người, những thằng đàn ông, họ có lòng tự trọng. Có thể họ đá không hay, họ mắc sai lầm, có thể sai lầm đó đôi khi ngớ ngẩn (có sai lầm nào mà chả ngớ ngẩn ?) và, họ thất bại. Có thể chúng ta đặt quá nhiều kỳ vọng vào họ để rồi thất vọng, nhưng thất vọng để rồi dẫn đến một phản ứng rất "phát xít" là đi soi xét trở lại từng bước chạy, từng sai lầm của họ để đưa đến những dấu chấm hỏi lơ lững đầy tính khẳng định: "cầu thủ U23 bán độ ?" thì thật sự đã đi quá xa rồi.

Đưa ra nghi vấn bán độ, người hâm mộ, mà đầu têu là mấy tờ báo ở Việt Nam đã phạm ít nhất 3 sai lầm:

1/ - Vũ nhục người khác. Có thể chê trách cầu thủ U23 về chuyên môn, về tinh thân thi đấu nhưng đưa ra giả thiết U23 bán độ là vũ nhục các cầu thủ, rộng hơn nữa là tự vũ mình trước người ngoài.

2/ - Ảo tưởng về thực lực của đội tuyển. Cứ tưởng mình là nhà vô địch mọi lúc mọi nơi, và khi mình thua người khác thì là do mình ...bán độ chứ nếu đá bình thường chắc chắn mình sẽ đoạt huy chương vàng. Đây là một cách suy nghĩ vừa rất AQ, vừa cực kỳ ngu dốt và nguy hiểm. Họ không hiểu rằng các đội bóng "chiếu dưới" của đội tuyển Việt Nam trong quá khứ giờ đã có những bước tiến vượt bậc, họ có thể đá ngang cơ hay đánh bại cả Thái Lan và chính chúng ta là vì họ mạnh hơn chứ không phải vì chúng ta bán độ. Nhân đây, Thái Lan bị loại ngay từ vòng bảng nhưng tôi chưa nghe nói đến nghi án bán độ nào của U23 Thái Lan cả, ít nhất là trên phương tiện truyền thông ?

3/ - Gây sức ép tâm lý lên đội tuyển trong mọi giải đấu. Khi các cầu thủ Việt Nam thi đấu, ngoài sức ép của khán giả, của ban lãnh đạo vốn đã quá dư thừa...giờ họ lại còn chịu sức ép của những nghi vấn phi chuyên môn, liên quan đến nhân cách của mình. Thử hỏi mỗi lần ra sân, trong từng bước chạy của họ có cả nỗi sợ hãi của những buổi hỏi cung lòng vòng về nghi án bán độ và thậm chí lỡn vỡn hình ảnh của còng số 8 thì làm thế nào họ có thể chiến thắng ?

Bóng đá là 1 trò chơi đồng đội, nhưng không phải của chỉ 11 cầu thủ và 1 ông huấn luyện viên. Nó đòi hỏi cả niềm tin và sự ủng hộ của những người hâm mộ.

Cuối cùng ,1 nhận xét không liên quan gì đến bóng đá, tôi có cảm tưởng báo chí Việt Nam toàn là 1 lũ lưu manh, chỉ biết làm thế nào để giật tít cho thật sốc nhằm lôi kéo độc giả chứ chẳng hề quan tâm đến tác hại của những bài báo đó hay việc nó sẽ xúc phạm đến những ai...

2 comments:

Tự nhiên gọi nghe hát "Đừng nói xa nhau cho tâm hồn đau khổ..." hết hồn luôn. Hehe

Tự nhiên có 1 cái comment phi chuyên môn, chẳng dính líu gì đến entry hết. Mình chả hiểu gì cả.

Post a Comment