Oct 25, 2009

8:05 AM - No comments

Viết cho em

From Neitcouq's blog

Sài Gòn độ này lạ lắm. Mưa suốt từ tháng 7 tới giờ. Mọi năm từ cuối hạ đến đầu thu, Sài Gòn vẫn thường đỏng đảnh với những cơn mưa bất chợt. Năm nay Sài Gòn mưa sớm và kéo dài đến tận cuối tháng 10. Mưa nặng hạt và dai dẳng, đôi khi lại hào phóng mang theo cả cái lạnh se se mà mọi năm chỉ có thể tìm thấy ở những ngày cận Giáng Sinh.

Anh chưa bao giờ thừa nhận Sài Gòn có những cơn mưa thật sự. Có lẽ trong anh vẫn còn đeo đuổi ký ức về những cơn mưa miền Trung. Mưa miền Trung nặng hạt và lê thê dài như nỗi nhớ. Mưa đến tối sẫm cả đất trời, đến trắng xóa cả ruộng đồng, mưa như mưa trong Trăm năm cô đơn của Garcia Marquez... Mưa miền Trung và nắng miền Trung, cái nào cũng kiên quyết đạt đến thái cực của nó.

Anh đã từng chê Sài Gòn nhợt nhạt, Sài Gòn như cô gái trẻ đỏng đảnh thiếu mất nội tâm. Nắng và mưa bao năm rồi vẫn vậy, nhẹ nhàng và man mác như một tà áo lụa. Đôi khi, những điều bình thường ấy dễ đưa người ta đến cảm giác đơn điệu và góp phần làm chai sạn dần cảm xúc.

Ở Sài Gòn 7 năm, anh hiếm khi nào sử dụng áo mưa. Anh thách thức mưa Sài Gòn, nhưng trong lòng lúc nào cũng mong Sài Gòn có được một cơn mưa đúng nghĩa.

Tối qua lại chạy xe về dưới mưa, bạn hỏi:

-Lại không mang áo mưa nữa à ?
-Ừ !
-Sài Gòn năm nay lạ thật, mưa suốt nhỉ !
-Hình như Sài Gòn đang yêu...

Ừ, có lẽ Sài Gòn đang yêu. Mà lạ quá, Sài Gòn trông thật yên bình trong những cơn mưa. Phố trải dài long lanh bọt nước. Ánh sáng từ những chiếc đèn cao áp nhẹ nhàng dìu con đường vào bản nhạc mưa nền nã, êm đềm và thanh thoát như 1 điệu Valse. Sài Gòn như một cô gái rũ hết những bụi bặm thường ngày, hiện ra vẻ đẹp dịu dàng và đằm thắm.

Bổng dưng anh thấy mình vừa yêu vừa ghen tị với Sài Gòn. Vì một điều thật giản dị: Sài Gòn có mưa, và có cả em...

0 comments:

Post a Comment