Jun 4, 2011

9:41 AM - No comments

Ngoại giao chàng hảng

Trong những ngày này, trong mục chính trị của các tờ báo điện tử, ngoài những thông tin về tình hình tranh chấp biển Đông liên tục được cập nhật, còn có 1 dạng thông tin nữa cũng được quan tâm không kém: đó là động thái của Mỹ trong mối quan hệ với Trung Quốc và các nước Đông Nam Á và những phát ngôn của họ về vấn đề Biển Đông ...

Mặc dù ông Phùng Quang Thanh khẳng định vấn đề tranh chấp Biển Đông chỉ nên đàm phán song phương, tuy nhiên chỉ có con nít mới tin vào điều đó, mà người Tàu thì không phải là con nít.

Cách thức báo chí tăng cường đưa tin về những động thái quân sự của Mỹ hay phát ngôn của các quan chức của họ về biển Đông cho thấy Việt Nam vừa rất muốn vừa rất ngại một sự can thiệp của Hoa Kỳ vào biển Đông. Mặc dù ngại chơi với con ngáo ộp Hoa Kỳ, nhưng Việt Nam lại rất cần con ngáo ộp này để thỉnh thoảng làm mình làm mẩy với anh láng giềng lớn xác tham lam.

Người Tàu không phải là đám con nít, thì người Mỹ cũng không thể là những kẻ ngu đần dễ lợi dụng. Một khi họ mất kiên nhẫn với sự nước đôi của Việt Nam, chẳng ai đảm bảo được họ sẽ hành động thế nào. Nếu có 1 ngày Việt Nam không còn chịu đựng nỗi sự bắt nạt của Trung Quốc và chìa một cánh tay ra với người Mỹ, và nếu người Mỹ lúc đó không còn hứng thú cho một mối quan hệ nghiêm túc, đó sẽ là một thảm họa.

Cứ tưởng tượng một anh chàng ở thành phố lần đầu xuống miền Tây đi cầu khỉ. Cây cầu này hơi đặt biệt, nó gồm 2 thanh tre bắt song song với nhau, nhưng cách nhau 1 khoản bằng bước chân người dạng ra. Người đi cầu quen, họ chỉ cần bước ở một phía, giữ thăng bằng và thủng thẳng qua tới bờ bên kia. Kẻ không quen lại cầu toàn (?) thì 2 chân giẫm cùng lúc lên 2 thanh, cố nhích từng bước, tạo ra một cách di chuyển vừa tốn sức lại vừa trông rất xấu: đi chàng hảng.

Tôi hình dung đường lối ngoại giao Việt Nam bây giờ cũng như anh chàng đang mò mẫm trên cây cầu 2 thanh ấy. Nó tạo ra một chiến lược ngoại giao kỳ cục mà tôi tạm gọi là ngoại giao chàng hảng.

0 comments:

Post a Comment