Mar 5, 2010

5:46 PM - No comments

Từ Con đường màu xanh đến Lâu đài tình ái




Dạo đó Quân xuống nhà, 2 đứa nói chuyện thế nào lại nhắc tới Nguyệt, thế là nó bật máy tính, mở bài Con đường màu xanh. Nó ngồi nghe nguyên cả 1 buổi trưa, từng điếu một hút hết cả gói Jet, nhìn cái mặt nó ngu thấy tội. Anh hút với nó 1 điếu, thuốc nặng, khói bay ra két nghẹt, hút hết một điếu đã muốn xây xẩm mặt mày.

Nguyệt là mối tình đầu của Quân, thời học sinh. Cũng gần 10 năm rồi mà nó không thể quên được. Nó bảo: mỗi lần nhớ tới Nguyệt, tao ngồi nghe bài Con đường màu xanh này, có bận nghe từ đêm tới sáng mà không thấy chán. Anh ngạc nhiên vì không ngờ nó chung tình đến vậy...

Đám cưới, nó hát tặng vợ bài Lâu đài tình ái. Giọng không hay nhưng tha thiết và rất thật. Anh biết nó hát với tất cả tấm lòng, đôi mắt nó sáng bừng lên hạnh phúc.

Quân đã không còn ngồi nghe 1 bài hát từ đêm đến sáng nữa. Nó đã hát. Không phải Con đường màu xanh mà là Lâu đài tình ái, hát cho 1 lần trong 1 dịp đặt biệt. Anh nghĩ, nó sẽ không bao giờ quên bài hát Con đường màu xanh. Nó đã nghe quá nhiều, nhưng nó sẽ không bao giờ hát. Con đường màu xanh chỉ để nghe mà thôi...

Có lẽ một ngày nào đó, anh cũng sẽ hát bài Lâu đài tình ái, với đôi mắt sáng bừng và khuôn mặt ngời lên hạnh phúc. Còn lại những bài hát của một thời, anh sẽ nhớ mãi lời của nó, mặt dù sẽ chẳng có cơ hội nào nữa để anh cất lên tiếng hát...

Em biết không, có những bài hát chỉ để nghe thôi...

0 comments:

Post a Comment