Jul 8, 2009

5:35 AM - , 2 comments

30 phút

From Neitcouq's blog

-Hôm qua anh giận em lắm hả?
-Anh không ghét em đủ nhiều để có thể giận em được...

Anh không giận. Mặc dù anh đã chạy như điên từ Trảng Bom về TP chỉ vì cuộc hẹn 8h với em. Về Thủ Đức các bạn rủ ăn tối, anh từ chối, gởi Hoa ở lại để chạy một mình cho kịp. Anh đã chạy xe với chỉ 1 tay, tay kia anh cầm điện thoại, cách vài phút lại bấm lên xem giờ, anh sợ mình đến muộn. Anh sợ em phải chờ, hoặc tệ hơn, em không chờ...

Xe về tới cầu Sài Gòn, đồng hồ báo 7h 49 phút, tới cầu Đỏ: 7h 55 phút. Tới công viên Dương Quảng Hàm: 7h 58 phút. Anh mất 3 phút nữa để tới chổ hẹn, trễ mất 1 phút.

Nhưng anh đã mất tới 30 phút để chờ em. Trong mưa. Anh cởi chiếc áo mưa rách bươm vứt vào sọt rát trước cổng bệnh viện. Và chờ em. Trong mưa. 30 phút. Trong 30 phút, anh không cố tìm những lý do để em không đến, hay nghĩ về việc sẽ nói gì với em vào ngày hôm sau, anh chỉ lo đã có chuyện gì xảy ra trên đoạn đường dài em xuống thành phố vào buổi sáng. Lúc đó, anh đã ước mình có được 1 điếu thuốc trong tay...

Anh không giận, nhưng buồn. Anh từ chối khi bạn anh - 1 thằng cũng lỡ 1 cuộc hẹn vào buổi trưa với ai đó, nhưng đỡ hơn anh, người ta nhắn tin báo trước cho nó - gạ say. Anh không uống khi buồn. Thay vào đó, anh ngồi viết những dòng này, cho anh. Cũng như lúc sáng khi trò chuyện với em, có 1 tin nhắn mà anh cố tình giữ lại cho mình: "Anh thương em đủ nhiều để không thể giận em được..."

2 comments:

- Ngay xua: no chui ban be dai gai. Tai sao ru di nhau lai ko di, de di choi voi ban gai.
@ Thang ban chi noi 1 cau "hay doi do, roi may se biet"
- Ngay nay: no chay thuc mang tu ngoai Trang Bom ve lai SG. Vi cai gi day?
- Ket qua: no bi con nho cho leo cay
--> buon cho thang ban wa

Post a Comment