Jul 10, 2009

Tào lao chí dị !

From Neitcouq's blog

Chuyện kể rằng sau khi nhà vua nhận ra Tấm liền đưa vợ về cung. Cám thấy Tấm vẫn còn sống, lại xinh đẹp hơn xưa nên mới hỏi chị bí quyết. Tấm bày Cám tắm với nước sôi. Cám hí hửng làm theo liền chết nhăn răng (sách không ghi là có nhăn răng hay không, nhưng người viết nghĩ chết bởi nước sôi thì chắc phải nhăn răng mới đúng). Tấm lại lấy xác em làm mắm đem về tặng dì ghẻ, dì ghẻ tưởng thật lấy mắm ra ăn, hôm nào cũng khen ngon. Đến hôm mắm gần hết nhìn vào chỉnh mới thấy đầu lâu của con, liền lăn đùng ra chết.

Thực ra Tấm cũng suy nghĩ nhiều lắm trước khi báo thù. Tấm nghĩ mình và họ (Cám và dì ghẻ) không cùng giai cấp. Họ chỉ lo bóc lột mình, hở cơ là làm hại mình, đến chết không chừa. Không cách gì sống chung được, cũng không cách gì tha thứ được, thế nên mới quyết dùng bạo lực cách mạng để thực hiện triệt để đấu tranh giai cấp, xóa sổ kỳ hết bọn xấu xa mới thôi. Hồi đó Tấm chưa được biết đến những hình phạt dã man của thời kỳ Trung cổ nên chỉ tiến hành báo thù bằng phương pháp dân dã vậy thôi. Nếu Tấm mà bắt chước họ, không khéo giờ đã mang tiếng ác ngàn đời rồi. Cũng may !

Chuyện lại kể rằng, vì ghen ghét Thạnh Sanh kết duyên cùng công chúa Quỳnh Nga và lên ngôi thiên hạ, các hoàng tử và công hầu của 18 nước chư hầu dấy binh làm phản. Thạch Sanh đem đàn ra gảy, phân rõ phải trái thiệt hơn, làm cho quân sĩ các nước mềm lòng nản chí, kẻ nhớ cha, người thương con nhớ vợ, cuối cùng đồng ý lui binh. Thạch Sanh liền mời họ ăn cơm bằng niêu cơm thần, ai nấy đều bội phục. Trận này quân ta (bên nào thắng thì bên đó hẳn nhiên là quân ta rồi !) đại thắng. Một tiếng đàn gảy lên mà đuổi được mấy vạn quân của 18 nước chư hầu, kể cũng là việc kỳ lạ trong thiên hạ. Tuy vậy vẫn không được xếp vào những trận đánh kinh điển trong từ điển quân sự thế giới như trận Xích Bích, Waterloo, Trân Châu Cảng vì tính ra không có đổ máu, chẳng có gì thú vị.

Trước đó Thạch Sanh cũng đã tha thứ cho Lý Thông, đuổi người anh em tham lam phản bội về quê với mẹ. Tiếc rằng hôm đó trúng thứ 6 ngày 13, Lý Thông đi giữa đường thì bị trời đánh, sau biến thành con bọ hung suốt đời chui rúc nơi bẩn thỉu. Có người nghe chuyện Thạch Sanh, buộc miệng khen: quả là bậc anh hùng hiếm có, lại có tấm lòng bao dung, lấy tình yêu chiến thắng sức mạnh, lấy chí nhân để thay cường bạo vậy! Sau, Ức Trai nghe được câu cuối bèn đem viết vào Cáo Bình Ngô, cho nên bài cáo mới được hùng hồn đến vậy. Chuyện này chỉ nghe qua, chưa có dịp kiểm chứng.

Còn 1 chuyện nữa cũng chỉ nghe qua, chưa có thời gian kiểm chứng. Nghe đâu sau này hết duyên trần tục, Thạch Sanh đầu thai qua nước Ấn, làm Mahatma Gandhi. Còn Tấm đầu thai qua nước Đức hay nước Nga gì đó, kiếp sau của nàng nghe nói cũng là 1 bậc kỳ tài, có tầm ảnh hưởng còn hơn cả Gandhi...

1 comments:

Chời cái này mà tào lao chí dị gì... cái này là "liêu trai ông ngoại truyện" í chứ :)))))))

Post a Comment