May 23, 2010

11:35 PM - 7 comments

Ai bảo ?

From Neitcouq's blog

Văn xuôi xuống dòng. Viết trong lúc đói.

Ai bảo ?

Ai bảo em kể với anh về tuổi thơ buồn man mác
Em khóc trên cây phượng già khi ba bán cả bầy heo ?

Ai bảo em kể với anh mỗi lần ba giận mẹ
Em đứng giữa 2 người, bàn tay nhỏ bấu víu cánh tay thô?

Em kể anh nghe chi những ngày anh hai nhập viện
Mẹ đi cả ngày, em một mình lem luốc chẳng ai lo ?

Em kể anh nghe chi ?

Kể chi về những cánh đồng xanh rì rào gió...
Nuôi lớn giấc mơ em.

Em để anh thấy chi những giọt nước mắt chực lăn
Khi em nói với anh về mẹ...

Để anh muốn ôm em thật chặt
Để anh muốn đưa em tìm lại tuổi thơ
Để anh yêu em không biết tự bao giờ

Ai bảo em nũng nịu, vô tâm, cứng đầu, ngốc nghếch
Để dù giận em kiểu gì anh vẫn cứ yêu em...

7 comments:

Bản thân tình yêu ấy không buồn
Mà sao bất bình thường đến u uất

@Anonymous: Tình yêu tự nó không bất bình thường. Chỉ do mỗi người có thái độ bất bình thường đối với tình yêu của chính họ mà thôi.

Oh, đây là một câu hỏi rất riêng tư.

Post a Comment