Apr 26, 2010

10:20 AM - , No comments

Chiêm bao

Hình như Em vừa đi qua tôi. Em - vừa thực, vừa hư, vừa nắm bắt được, vừa vô hình tựa một giấc chiêm bao.

Một ngày nào đó, tôi sẽ giải phẫu từng ngõ ngách trong trái tim mình, để tìm lại một chút hình bóng của em. Để biết rằng, em đã đi qua tôi, và có thực, thực như trái tim tôi đang rỉ máu vậy. Em đâu phải là một giấc chiêm bao...

Chiêm bao

Em như là cơn gió
Thổi qua ngày hồn nhiên
Giật mình ta thức giấc
Đã thấy em thật hiền...

Em là hoa tuylip
Em là nụ quỳnh hương
Rộn ràng như tia nắng
Mong manh là giọt sương.

Em đốt ta bằng lửa
Cháy bừng trong mắt đen
Vây ta bằng nhịp bước
Của gót sen nhuốm thiền...

Ta yêu em từ đó.
Ta yêu em về sau
Yêu như là nỗi nhớ
Yêu như là niềm đau...

Ta vì em đứng mãi
Giữa đôi bờ trầm luân
Mệt nhoài ta gọi khẽ
Thấy dáng em mờ dần...

Ta tìm về tiền kiếp
Có nợ gì em chăng ?
Sao chiều chưa kịp tím
Mắt đã buồn như trăng

Ta về lại sáng nay
Vừa hay nắng đã gầy
Giọt sương rời chiếc lá
Có điều gì vụt bay...

Ly rượu buồn chiều say
Bảo rằng em là gió
Một lần qua khóm cỏ
Thấy ta nằm chiêm bao...

***
27/04/2010 - 1h sáng.

0 comments:

Post a Comment