Dec 18, 2008

9:37 PM - 2 comments

Định mệnh !


Cho ngày xưa tình cờ chúng ta quen nhau...

Chúng tôi quen nhau thật tình cờ trên mạng. Hai đứa đã nói chuyện từ 10 h tối đến 5 h sáng hôm sau. Để rồi, cô ấy nói rằng sẽ chẳng bao giờ gặp lại tôi nữa. Cô ấy nói, hãy để định mệnh quyết định số phận của 2 đứa. Cô ấy sợ, một điều gì đó mơ hồ mà chính cô ấy cũng không định nghĩa được.

Sau hôm đó, tôi đã viết bức thư này, nhưng chẳng bao giờ gởi được cho cô ấy. Hộp mail của cô ấy chưa bao giờ được kích hoạt...

Lan Anh thân !
Mình đã suy nghĩ rất nhiều về những gì mà Lan Anh nói, đặc biệt là niềm tin của Lan Anh về định mệnh. Liệu có định mệnh không hả Lan Anh ?
Thôi thì tin Lan Anh, mình cũng tạm tin rằng có định mệnh vậy. Nhưng khác Lan Anh, mình đã chủ động đi tìm vị thần định mệnh để khẳng định lại niềm tin của mình, và may thay, mình đã gặp, đã hỏi được một số điều, và cũng học được một số điều. Mình sẽ kể Lan Anh nghe về cuộc gặp gỡ thú vị này
@ Chào ông, ông là vị thần định mệnh mà tôi đã từng được nghe nói ?
# Đúng vậy, cậu cần gì ở tôi ?
@Tôi tìm ông chỉ để khẳng định hay phủ định một điều, ông có thực sự tồn tại.
#Cậu đã đạt được điều mình muốn ?
@Vẫn chưa, tôi không dễ dàng tin vào điều gì. Sự thật chưa hẳn là những gì chúng ta thấy trước mắt.
#Thôi được, tôi hỏi cậu, cậu quan niệm thế nào về định mệnh ?
@ Tôi không tin vào định mệnh, cho nên tôi chẳng có một định nghĩa nào dành cho ông cả. Tuy nhiên, theo nhiều người, định mệnh có vẻ như một sự lựa chọn, nhưng lại không phải là một sự lựa chọn. Khi bạn lựa chọn một điều, bạn sẽ phải chịu sự chi phối của một loại áp lực có thể giải thích được. Thông thường nó được xác định dựa vào một loạt các tiêu chí mà bạn đưa ra. Với người tin vào định mệnh thì không như thế, họ không chọn lựa điều gì, một cách thụ động, họ trở thành kẻ bị lựa chọn. Hay đúng hơn, họ chỉ có một chọn lựa duy nhất, họ chọn lựa định mệnh. Đôi khi họ cũng lựa chọn, nhưng họ tin rằng, ngay cả lựa chọn của họ cũng là một thứ định mệnh. Đơn giản !
#Sự đơn giản rất dễ dẫn đến sai lầm.
@Vậy theo ông, định mệnh là gì ?
#Tôi không có nhiệm vụ phải trả lời cho cậu. Có hàng tá người tin vào tôi, và cũng có chừng ấy quan niệm về tôi.
@Ông có quyền năng không ?
#Có chứ, nếu không thì tôi đã không thể là một vị thần.
@Quyền năng tối thượng ?
#Không có vị thần nào có được quyền năng tối thượng cả !
@Và ông ban phát quyền năng của mình cho bất cứ ai tin vào ông ?
#Tôi chỉ ban phát quyền năng cho một số người, một số người khác thì không, cho dù họ có tin tôi hay không.
@Thực ra thì quyền năng của ông lớn đến mức nào ?
#Mọi người vẫn thường quan niệm về định mệnh như cậu vừa nói, đó là sự lựa chọn điều không lựa chọn. Nhưng thực ra định mệnh chẳng liên quan gì đến lựa chọn cả. Định mệnh là định mệnh, lựa chọn là lựa chọn. Khi đã có thể lựa chọn thì không còn định mệnh nữa.
@Tôi chưa hiểu !
#Ví dụ nhé, người ta thường nói :”định mệnh đã giúp tôi gặp anh ấy”, chẳng ai nói: “định mệnh đã giúp tôi yêu anh ấy” cả, đúng không ?
@Hình như vậy.
# Định mệnh không giúp bạn lựa chọn điều gì. Tôi chỉ thực hiện quyền năng của mình khi bạn không có gì để mà lựa chọn, chứ không phải là không muốn lựa chọn, cũng không phải là khi bạn lựa chọn điều không lựa chọn. Làm sao mà bạn có thể lựa chọn gặp hay không gặp được người không quen biết vào một thời khắc nào đó. Trong trường hợp này, tôi chỉ có thể giúp ai đó gặp gỡ nhau, còn lại tôi không chịu trách nhiệm về điều gì sau đó. Nói chung, tôi chẳng khác gì một người hướng đạo cả.
@Tại sao ông không thể tiếp tục can thiệp vào lựa chọn của họ ?
#Tôi không muốn và cũng không thể, quyền năng của tôi chỉ đến mức đó. Mỗi người đều có quyền năng của riêng mình. Thật bất công cho họ nếu tôi can thiệp vào lựa chọn của họ, trong khi tôi lại chẳng phải chịu trách nhiệm về hậu quả của những lựa chọn đó.
@Vậy thì ai chịu trách nhiệm ?
#Tôi không quan tâm, có thể là bản thân họ, hay thần Erot nếu họ yêu nhau, cũng có thể là thần Arex nếu họ thù ghét nhau, ai mà biết được.
@Câu hỏi cuối cùng, ông ghét điều gì nhất ?
#Con người ta có nhiều điều để ghét, nhưng một cách nghề nghiệp, tôi ghét nhất là những ai sử dụng định mệnh như một cách trốn chạy, một cách bao biện cho thái độ không dứt khoát, không dám chịu trách nhiệm. Khi họ bắt buộc phải lựa chọn một điều gì, họ lại hèn nhát lựa chọn sự không lựa chọn, và họ nghĩ rằng hãy để định mệnh giúp họ. Họ có biết đâu rằng tôi đã làm hết trách nhiệm của mình, quyền năng của tôi đã hết hiệu nghiệm, và bây giờ mới là lúc họ sử dụng quyền năng của chính họ.
@Cảm ơn ông, đây là một cuộc trò chuyện thú vị.
#Tôi biết vì sao cậu đến đây. Nhưng tôi không giúp cậu thêm được điều gì ngoài việc đã làm là đem hai người lại với nhau, một lần duy nhất.
@Ông không thể cho chúng tôi gặp gỡ lần thứ 2 sao ?
#Cậu đừng làm tôi nỗi giận, việc gì tôi phải phí phạm quyền năng của mình trong khi cậu và cô ấy hoàn toàn có thể quyết định được điều này. Cậu không phải là Zot.
@Tôi hiểu, bây giờ đến lượt tôi sử dụng quyền năng của mình, tôi sẽ viết cho cô ấy vài dòng, và sẽ nói rằng thật sự muốn hai người có thể trở thành bạn. Đó là lựa chọn của tôi.
#Hoan nghênh, xem ra lần này tôi đã không sử dụng quyền năng của mình một cách vô ích. Công việc tiếp theo là cậu chờ đợi lựa chọn của cô ấy. Đừng trách tôi nếu cô ấy không trả lời cậu, đó là lựa chọn của cô ấy chứ không phải của tôi. Có trách thì trách cô ấy đấy.
@ Tôi sẽ không trách ông lẫn cô ấy, tôi tôn trọng sự lựa chọn của cô ấy như chính tôi tôn trọng cô ấy. Tuy nhiên, nếu bức thư này vì một lý do nào đó, không đến được tay cô ấy thì đó là định mệnh, đúng không ?
# Đôi khi tôi phải làm những việc mà mình không mong muốn, chính vì vậy mà có nhiều người tin vào định mệnh, nhưng không phải ai cũng thích định mệnh. Cậu có tin vào định mệnh ?
@ Tôi xin phép được không trả lời câu hỏi này. Chào ông !
# Thôi được, chào cậu !
Định mệnh đã cho chúng ta gặp nhau (?). Và lựa chọn của mình, Lan Anh biết rồi đấy. Thế còn Lan Anh, lựa chọn của bạn là gì ?

2 comments:

Bức thư không tới tay chị ấy?. Là sự lựa chọn.?


Anh chị, duyên may và sự lựa chọn.
:)

Nhận thức và những điều chị ấy "muốn". Đó là những điều làm chị ấy có 1 lựa chọn. Chọn việc "chờ một duyên may khác". Mà trước sự lựa chọn này, chị ấy đã có định mệnh, hay duyên may là gặp được anh, anh gặp được chị ấy.

Chị ấy không tự quyết định, không chủ động với việc đang diễn ra.

>Chị ấy có một khoảng trống, chị ấy có lẽ muốn anh lấp đầy khoảng trống đó, nhưng có lẽ lại không tin rằng anh có thể lấp được nó. Chị ấy sựo bị tổn thương thêm một lần nữa?

p/s: Hôm nay gặp blog của anh, và gặp lúc bản thân muốn viết, muốn huyên thuyên này nọ mà để mấy chữ nơi đây. :).Thôi nào, chào anh.

Post a Comment