Dec 18, 2008

Thơ của ngày xưa

Tình hình là, đêm rồi ngồi nói chuyện ngày xưa, thằng em trai bảo: cái quyển sổ thơ nhỏ nhỏ của Hai vẫn còn để ở nhà đấy...
-Ủa, tao có làm thơ hả ? sao tao không nhớ gì zậy cà ?
-Trời, có chứ sao không, bộ Hai không nhớ gì hết hả ?
-Không, nhiều không ?
-Độ gần 20 bài, có mấy bài cũng được, còn lại toàn là mấy bài kiểu trẻ con không hà.
-Mầy nhớ không, đọc lên tao nghe thử. Tao nhớ là có làm, nhưng không nghĩ là có ghi lại và nhiều đến thế.
Nó đọc lên, quả là thơ của mình thật, nó đọc 2 câu thì mình nhớ lại được một câu. Gần 7 năm rồi còn gì, từ hồi học phổ thông, bạ đâu viết đấy, rồi quên. Giờ chỉ nhớ được 1,2 bài ngắn ngắn, không ngờ có nguyên cả một tập mười mấy bài như thế...
-Mày để ở đâu ?
-Em bỏ trong chồng vở cũ, chất một đống trong thùng carton, nếu ở nhà má không dọn thì vẫn còn.
Tự nhiên muốn bay ngay về nhà xem thử mình đã viết những gì trong đó. Độ này Tết về phải lục lại, làm một cuộc "biên khảo" (cho dù tác giả của nó vẫn đang sống sờ sờ đây) rồi đưa lên blog chơi mới được. Thằng em còn tính chế thêm vài bài trẻ con nữa, rùi xuất bản thành một tập thơ với nhan đề " Những bài thơ bỏ quên trong thùng carton" Ke ke ! nghe cũng kêu lắm !


Áo trắng

Sáng nay áo trắng sân trường
Trắng tinh cả những bước đường ban mai
Sương rơi đẫm áng mây dài
Nụ cười nửa miệng cho ai thẩn thờ
Cho ai ngơ ngẫn làm thơ...

Tan trường áo trắng hoà trong nắng
Cùng bay trên những nẻo đường quê
Cô nữ sinh dáng người nhỏ nhắn
Cười cười nói nói say mê
Một ánh mắt nhìn theo len lén
Và một bài thơ không đề.

Áo trắng ơi sao lại quá hững hờ
Để bây giờ có cả một tập thơ...

2001/../..

0 comments:

Post a Comment