Dec 18, 2008

Thất bộ thi

Chuyện kể rằng thời Tam Quốc, Tào Phi và Tào Thực đều là con của Tào Tháo. Họ là những người tài hoa. Sau, Tào Phi thay cha làm Nguỵ Đế. Phi sợ Thực đoạt ngôi của mình nên có ý trừ đi. Một hôm, nhân Thực phạm lỗi, Phi triệu vào cung, bắt Thực đi đúng 7 bước phải làm xong một bài thơ, nếu không sẽ giết. Tào Thực hiểu tâm địa của anh nên vừa xong 7 bước liền đọc một bài thơ thế này :

Chử đậu nhiên đậu cơ
Đậu tại phủ trung khấp:
Bản thị đồng căn sinh
Tương tiễn hà thái cấp.

Tạm dịch :

Nấu quả đậu lại dùng cành đậu
Đậu trong nồi ứa máu khóc than:
Quả- cành thì cũng đồng căn
Cớ sao mà phải vội vàng đốt nhau


Phi nghe xong, biết Thực có ý trách mình, cảm động tha cho. Từ đấy không nghĩ đến chuyện trừ Thực nữa.

Nhớ năm 12, câu lạc bộ thơ của trường tổ chức sinh hoạt (hình như được đâu một lần đó rồi chìm xuồng luôn, chắc là làm cho có để tổ văn có cái báo cáo tổng kết cuối năm). Lấy cảm hứng từ chuyện thất bộ thi, ban tổ chức yêu cầu làm một bài tứ tuyệt, chủ đề về mùa xuân trong thời gian 5 phút. Hết thời gian, nhóm của mình làm được một bài thế này :

Xuân về trên những cánh hoa tươi
Cô bé nhà ai nhoẽn miệng cười
Tóc vờn trong gió, ôi xinh quá !
Xao xuyến lòng tôi, cô bé ơi.

Trưởng ban giám khảo là thầy tổ trưởng bộ môn, cũng là thầy chủ nhiệm. Thầy dạy văn, muốn bình hay bình dở gì chả được ! Nhớ hồi đó thầy nói cái chi chi một hồi mà tự nhiên thấy bài thơ hay thiệt ! Thế là được giải nhất. Thầy trò một giuộc, kiếm tiền nhậu chơi, nhớ đâu được 30 ngàn, to lắm !
Hôm nay ngày nhà giáo, nhớ thầy, kể lể chuyện xưa.

0 comments:

Post a Comment